Chương 454
Tối đó, Vân Thư nằm ngủ say trên giường, Tạ Mẫn Hành vận đang ở trong phòng đọc sách xử lý công việc của cả ngày.
Anh bầm số điện thoại của trợ lý: “Ngày mai giúp tôi mua một vài quyền sách liên quan đến những món ăn ngon.”
“Những loại k1ch thích ăn uống.”
Trợ lý đồng. ý trong lo sợ: “Nửa đêm cấp trên gọi đến, dọa tôi sợ chết khiếp.”
Anh vẫn luôn nuông chiều Vận Thư, vì thế năm giờ sáng đã tỉnh dậy chuẩn bị bữa sáng.
Tạ Mẫn Hành nhớ lại món bánh quây sữa đậu nành mà Vân Thư đã nói vào hai ngày trước, thế là anh bắt đầu li theo dựa trên video trong điện thoại.
Vân Thư không hề biết chuyện này, cô còn cho răng đây là bữa sáng của nhà ba mẹ gửi đến.
Ăn qua loa vài miệng rồi đi làm.
Ảnh thị Giang Tả, Vân Thư nói với An Kỳ bằng vẻ mặt buôn rầu: “Tôi thực sự đồ bệnh rồi, mọi người chia nhau đồ ăn vặt đi.”
An Kỳ lắc đầu: “Bạn trai tôi không cho ăn.”
“Chồng tôi cũng không cho tôi ăn, không phải tôi vẫn lén ăn ở công ty sao?”
An Kỳ vẫn giữ vững thái độ của mình: Không ăn.
Vân Thư kéo một thùng đồ ăn vặt ra, câm từng gói phân phát trên bàn làm việc của các đông nghiệp khác trong phòng, mỗi người một gói.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!
Khi còn gói cuối cùng, cô muốn đưa cho An Kỳ.
An Kỳ nhìn đồ ăn vặt, nuốt nước bọt: “Không ăn.”
Vân Thư bóc gói đồ ăn, một mùi hương hấp dẫn bay ra, Vân Thư không chút động lòng nói với An Kỳ: “Không ăn?”
Đây là đồ đắt tiền đó!
“Tại sao em không ăn?”
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên ở cửa phòng làm việc, tại sao Vân Thư lại cảm thây giọng nói này quen thuộc như thế? Hình như là giọng của chồng mình.
Chồng!
Tạ Mẫn Hành!
“Chồng, tại sao anh lại đến đây?” Vân Thư ném củ từ nóng hồi trong tay sang cho An Kỳ.
Gần đến thời gian tan làm, Tạ Mẫn Hành quyết định trưa nay Sẽ đưa Vân Thư đến chỗ đầu bếp riêng để ăn cơm.
Anh đã rời công ty sớm để đến đón Vân Thư tan làm.
Thân là một giám đốc, anh xuất hiện ở công ty là điều bình thường, kết quả lại khiến anh nhìn thấy cảnh Vân Thư đang bóc đồ ăn vặt.
“Chồng, em không ăn, em đang chia cho mọi người.” Vân Thư vội vàng giải thích.
“Tổng giám đốc Tạ, Tiểu Thư không ăn, cô ấy đang chia đồ ăn vặt cho chúng tối.”
Tạ Mẫn Hành nhìn chiếc thùng trên mặt đất: “Trong nhà không có chỗ giấu nên chạy đến giấu ở công ty sao?”
Những điều An Kỳ có thể nói đều nói ra hết rồi, cô ta liệc nhìn thời gian, vừa đúng mười hai giờ, tan li Cô ta rút lui trước.