Chương 576
Hai người, một người một lòng giáo dục, Vân Thư bịt tai lại.
“Ngày tân hôn anh vu khống em.”
Tạ Mẫn Hành: Sao lại nhắc tới chuyện này?
Vân Thư vẫn đang tố cáo Tạ Mẫn Hành: “Anh nói xem, anh bù đắp lỗi lầm của mình như nào?”
Cái miệng nhỏ nhắn Vân Thư nói không ngừng, lải nhải không dứt.
Tạ Mẫn Hành nhìn, rồi nhìn, rồi hôn.
Anh thấy cái miệng nhỏ nhắn này mỗi ngày đêu nói vô số câu, gọi “chồng”
vô số lần, cái miệng chắc chắn rất sẽ ngọt.
Quả nhiên rất ngọt.
Tạ Mẫn Hành kéo Vân Thư đầy cô vào cửa tủ.
Hôn nhau trìu mến.
Đột nhiên, một cái gì đó đập vào đỉnh đầu.
Rơi xuống đất với âm thanh giòn tan.
Điện tâm đồ trong đầu Vân Thư lại đột nhiên biến thành một đường, thẳng, điều đó có nghĩa là cái chét sắp xảy ra.
“Ây ya, có chuyện rồi!”
Đồ ăn vặt mày không ở yên trên nóc tủ, sao lại phải phá hỏng bâu không khí khi họ hôn nhau?
Còn rơi vào đầu Tạ Mẫn Hành?
Không sống được nữa.
Vận Thư nhìn gói đồ ăn vặt trên mặt đất, cúi đầu nhận lỗi.
Mẫn Hành nhặt bánh phồng tôm dưới đất lên, một tay chống nạnh, giọng điệu vô cảm nói: “Lại ăn?”
Vân Thư: “Chồng, em chỉ ngửi mùi thôi.”
Tạ Mẫn Hành buông Vân Thư ra, ngồi trên sô pha, có bàn cà phê trước mặt.
“Tự em khai ra đi.”
Vân Thư yếu ót nói: “Có đúng một gói, hệt rôi.”
Lời này đến cô còn không tin.
Tạ Mẫn Hành: “Đề anh tự tìm?”
Anh vừa nói vừa đứng dậy đi đến chỗ góc tủ lạnh, góc tủ quân áo, giơ tay, ba gói snack, giơ tay tiêp, hai gói snack.
Trong lúc này đầu óc Vân Thư xoay chuyên, như nào mới giữ được mạng đây?
Tạ Mẫn Hành để gói snack lên bàn, hỏi: “Còn muốn anh đi tìm không?”
Vân Thư nhìn, anh tức giận thật rồi.
“Chồng, em đau bụng sắp sinh rồi.”
Vân Thư giả vò trước mặt Tạ Mẫn Hành, giả vờ đáng yêu.
Tạ Mẫn Hành: …
Mỗi khi làm chuyện gì sai lại lấy chuyện sắp sinh doạ anh.
Vận Thư liếc nhìn người đàn ông vốn sắp nỗi cơn thịnh nộ, quá bình tĩnh.