Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Chương 734



Chương 734

Vân Thư cũng nghĩ: “Mẹ đã đưa tất cả đồ trang sức quý giá của mình cho Khinh Khinh, hai chúng ta tặng đồ quá phèn thì không được, quá đắt, chị lại keo kiệt không nỡ tặng, dù sao chị còn phải nuôi con.”

Tạ Mẫn Tây: Sao chị dâu cô ấy có thể nói điêu đó trước mặt cô ây vậy.

“Mẫn Tây, hai chúng ta làm đồ handmade tặng cậu ây, vừa khác người còn tồn tiên.” Vân Thư cảm thấy ý tưởng này rất hay.

Thậm chí đã nghĩ xong nên tặng gì.

Tạ Mẫn Tây xấu hồ, dù sao cô cũng là chị dâu của Khinh Khinh.

“Chị dâu, sao em lại cảm thấy sau này chị sẽ bắt nạt chị dâu Khinh Khinh vậy?”

Vân Thư: “Chị không bao giờ, nhiều nhật chỉ là chèn ép thôi.”

Đúng là nói năng hùng hồn!

Tất cả là lỗi của anh trai cô ấy, chiều chị dâu quá.

“Chị dâu, em nghĩ hay là chúng ta mua một cặp vòng tay cho chị Khinh khinh?”

Vân Thư lắc đầu: “Không, tốn tiền.”

478 Vân Thư tiếp tục nói: “Chị chỉ vẽ tranh, em làm đô handmade đi.”

Tạ Mẫn Tây: “Chị dâu, chị rất nghèo à? Theo em biệt tiên của anh đều trên người chị.”

“Ngôe, giờ bọn chị có con trai, sau này Tiêu Tài Thân tìm vợ còn phải mua nhà, mua xe, còn cân sính lễ?

Chô nào cũng cân tiên.”

Tóm lại, Vân Thư nói tới cùng chính là không chịu bỏ tiên mua.

Vừa hay, người đàn ông chiều vợ đã quay lại.

Anh bề cậu con trai mũm mĩm trên tay.

“Anh, mau tới xem chị dâu, tham tiên.”

Vân Thư nhướng mày, cho dù cô tham tiên, chông cô cũng yêu cô.

“Sao vậy?” Tạ Mẫn Hành đi tới, đặt thăng bé trên sô pha, dạy nó ngôi.

Tạ Mẫn Tây nói: “Chị dâu bị anh chiêu hư rôi.”

Tạ Mẫn Hành vuốt ve tóc Vân Thư, nói: “Chị dâu chu đáo hơn em, chị em tôt của cô ây làm em dâu cô ấy, em không biết cô ây đã vui như thê nào đâu.”

Tạ Mẫn Tây: “Vậy sao chị dâu keo kiệt thê?”

Vân Thư câm quả nho trên bàn cà phê, ném cho Tạ Mẫn Tây: “Còn nói chị keo kiệt, sau này em kết hôn, đừng mong chị cho em của hồi môn.”

Tạ Mẫn Tây chỉ: “Anh trai, mau nhìn xem, chị dâu đúng là tham tiền.”

“Ngôc, dù em có mua trang sức đắt tiên thê nào, cũng có bằng được trang sức mẹ tặng không? Em tặng tiên, có nhiêu bằng anh hai em không? Em mua quà gì, người ta lại không mua?”

Vân Thư cười gật đầu: “Quả nhiên là chông em hiều em nhất, anh yêu em, em tin rồi!”

Tạ Mẫn Tây rất tức giận; Khoe cơm chó trước mặt F.A học cấp ba, thiên lý không dung.

“Mân Tây, em nghĩ lời anh em nói đi.

Khinh Khinh gì cũng có, em tặng gì?

Còn không băng tự tay em làm đô handmade, có ý nghĩ còn đặc biệt, cũng nôi bật. Lập tức có được trái tim của chị dâu Khinh Khinh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.