Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1076: Càng ngày càng mãnh liệt, một khi nữ thần ra tay, ắt có thứ sống động để xem



“Đúng vậy, không liên quan gì đến chúng tôi cả.” Trình Nhu Nhu vội vã bổ sung thêm một câu sau khi nghe Bùi Doanh nói, mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu cô ta không thêm câu này. Vào lúc then chốt lại chêm câu đấy vào, điều này cho thấy cô ta hổ thẹn với lương tâm của chính mình, hơn nữa cô ta nói như vậy chỉ làm mình bối rối thêm.

Ánh mắt của mọi người đang nhìn Trình Nhu Nhu rõ ràng đã thay đổi. Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thật quá xấu hổ, còn không phải sao?

Bùi Doanh xém chút nữa nôn ra máu, bước thẳng đến và lén chọc chọc Trình Nhu Nhu. Dù rất tức giận nhưng những dịp này Bùi Doanh tuyệt đối không thể bỏ qua: “Công chúa của chúng tôi nói đúng. Chuyện này thực sự không liên quan gì đến chúng tôi. Bà Ngụy có thể cho mọi người điều tra thử mà.”

Bùi Doanh tâm lý rất tốt, có thể giả bộ hoàn toàn không liên quan đến mình.

“Cô Bùi, đừng lo lắng, tôi sẽ điều tra kỹ.” Bà Ngụy đưa mắt liếc Bùi Doanh: “Bất kể ai đã làm chuyện này, tôi sẽ điều tra tường tận đến cùng. Tôi sẽ tìm cho ra kẻ đó, và tôi chắc chắn sẽ không để hắn thoát. ”

Cho dù Bùi Doanh có ngụy trang tốt đến đâu, khi nhìn thấy bộ dạng của bà Ngụy, cô ta đã hơi hoảng sợ, trước đây trong bữa tiệc đã nghe nói nhiều về bà Ngụy, vì vậy lúc này Bùi Doanh thực sự sợ hãi.

Tuy nhiên, cô ta nghĩ đến mọi chuyện đã được sắp xếp đâu vào đấy, trong lòng càng thêm tin tưởng, chuyện gì cũng đã có đề phòng sẵn sẽ không bao giờ sai lầm nên cô ta không cần lo lắng gì cả.

Bùi Doanh nén nỗi bất mãn trong lòng, cười nói với bà Ngụy: “Tôi tin bà có thể tìm ra.”

Phải nói rằng Bùi Doanh thông minh hơn Trình Nhu Nhu rất nhiều.

Bà Ngụy không để ý đến Bùi Doanh và Trình Nhu Nhu nữa, đôi mắt khẽ liếc qua liếc lại, lại nhìn người đàn ông khốn khổ: “Mở điện thoại của cậu lên, tôi muốn xem thử rốt cuộc nó là gì.”

“Được.” Người đàn ông gật đầu đáp lại, sau đó mở điện thoại bấm vào một đoạn video: “Đây là video Hàn Nhã Thanh ở cùng tôi năm năm trước. Bà Ngụy bà có thể tự mình xem.”

Bà Ngụy nhanh chóng nheo mắt khi nghe những lời của anh ta, nhưng bà không nói gì cả, trong trường hợp này, nói thêm cũng vô ích, và điều quan trọng hơn là phải làm cho rõ xem chuyện gì đã xảy ra trước.

Mắt bà Ngụy dán vào điện thoại của anh ta, xem đoạn video đang phát trên điện thoại.

“Ý gì đây? Người đàn ông đáng ghê tởm này vừa nói cái gì vậy chứ? Thanh Thanh ở cùng anh ta sao? Anh ta bị điên à?” Sở Bách Hà sững sờ khi nghe thấy lời nói của người đàn ông kia, Sở Bách Hà nghiêng người về phía trước nói: “Tôi muốn xem thử nó là gì.”

Hàn Nhã Thanh và Bùi Vũ Ninh cũng nghiêng người.

Cô nhóc đang ôm chặt chân của Hàn Nhã Thanh cũng bắt đầu nới lỏng ra, nhưng lại kéo chặt góc quần áo của cô.

Trong video, trên một chiếc giường lớn, Hàn Nhã Thanh mặc đồ đỏ đang nằm trên giường, từ video không khó để nhận ra đó là khách sạn. Video rất rõ ràng, vừa nhìn là biết đích thực là thực sự Hàn Nhã Thanh.

Đôi mắt cô hơi nheo lại, đây hẳn là đoạn phim được quay khi cô hôn mê cách đây 5 năm.

Hàn Nhã Thanh từ lâu đã đoán được Bùi Doanh có thể đã làm gì đó trước khi cô hôn mê.

Nhưng mà, năm năm trước sau khi tỉnh lại, cũng không có gì lạ thường, cho nên lúc hôn mê, những người đó có lẽ cũng không làm quá nhiều chuyện quá đáng với cô.

Sau khi tỉnh dậy, cô đã bỏ chạy ngay lập tức, và họ không có cơ hội để làm gì cô.

Vì vậy, ngay cả khi Bùi Doanh quay video cảnh cô đang ngủ, nó dường như không có gì ghế gớm.

Và trong video, cô là người duy nhất nằm trên giường, không ai khác.

Lông mày của Hàn Nhã Thanh hơi nhíu lại, một đoạn phim như vậy dường như không có ảnh hưởng gì đến cô, đúng không?

Đoạn phim tiếp tục, Hàn Nhã Thanh nhìn thấy mình đang mở mắt trên giường, đây hẳn là tình huống khi cô tỉnh dậy cách đây 5 năm.

Nhìn thấy Hàn Nhã Thanh hơi bối rối, vừa tỉnh lại đã chạy đi, thế nên Bùi Doanh sẽ đạt được lợi ích gì khi để người ta phát đoạn phim này chứ?

Nhưng sau đó, Hàn Nhã Thanh choáng váng sau khi xem tình huống trong video.

Đoạn video không giống như năm năm trước, năm đó cô đã bỏ trốn, nhưng trong video, một người đàn ông bước đến giường và đè thẳng lên người cô.

Tiếp theo trong đoạn video đó là những hành động khó coi, người phụ nữ kia đã quay lưng lại với máy quay và không thấy mặt cô ấy nữa.

Nhưng trước đó khi Hàn Nhã Thanh nằm ở trên giường, mọi người đều có thể nhìn thấy rõ ràng chính là Hàn Nhã Thanh cô, đoạn video hoàn toàn kết nối với nhau, cho nên lúc sau dù không còn nhìn thấy mặt của người phụ nữ kia nữa, nhưng mọi người đều nghĩ đó là Hàn Nhã Thanh.

Video được quay rất rõ ràng, ghi lại toàn bộ quá trình của hai người, ngoại trừ khuôn mặt của người phụ nữ, mọi thứ khác đều được quay rất rõ ràng.

“Đây là bằng chứng cho thấy Hàn Nhã Thanh đã ở cùng tôi 5 năm trước.” Người đàn ông kia thấy tất cả mọi người đang xem video. Mặc dù anh ta vẫn có chút cắn rứt lương tâm, nhưng đây là điều mà những người trong Quỷ Vực Chi Thành bảo anh ta phải làm, thế nên chắc chắn anh ta thực hiện nó thật tốt.

Khóe môi Hàn Nhã Thanh nở một nụ cười giễu cợt.

Những video trước đó là thật, nhưng những video sau đều là giả.

Bùi Doanh đã kết nối hai video thành một và hình nền của hai video trước và sau hoàn toàn giống nhau.

Bùi Doanh cũng có tâm lắm, Hàn Nhã Thanh biết đoạn video này nhất định không phải là của năm năm trước, nếu là của năm năm trước, Bùi Doanh lúc đó nhất định đã phát nó ra ngoài, thế nên clip này chắc chắn là được quay sau, kế đó Bùi Doanh đã ghép video của năm năm trước và clip này lại với nhau.

Phải nói rằng người làm video cũng đỉnh lắm, không có sự bất thường trong mối liên hệ giữa hai video, chí ít thì nhìn bằng mắt thường cũng không phát hiện ra được.

Đương nhiên, nếu để người chuyên nghiệp thẩm định, nhất định có thể nhìn ra được khuyết điểm, với năng lực của Mộ Dung Tri thì có thể làm được.

Nhưng rõ ràng ngay cả khi Mộ Dung Tri nói với mọi người rằng đoạn video này là giả, thì mọi người cũng sẽ không tin.

Bùi Doanh lẽ ra đã nghĩ đến điều này từ lâu.

Tôi phải nói rằng kế hoạch của Bùi Doanh rất toàn diện, nhưng thật đáng tiếc …

Khóe môi Hàn Nhã Thanh hơi nhếch lên, vẽ nên một nụ cười lạnh.

“Đây là cái gì? Đoạn video này nhất định là giả, nhất định không phải Thanh Thanh.” Sở Bách Hà trợn mắt ngoác mồm, Sở Bách Hà biết đoạn video này là giả, bởi vì cô biết chính xác chuyện gì đang xảy ra vào năm năm trước.

“Đoạn video này tuyệt đối là giả, để người tới thẩm định, lập tức cho người đến thẩm định.” Sở Bách Hà lúc này tức giận đến mức muốn giết người.

“Cô Sở có ý gì? Cô Sở nói video này là giả? Để người khác thẩm định? Vậy cô Sở muốn ai thẩm định? Cô Sở không muốn người nhà họ Ngụy thẩm định sao?” Bùi Doanh bật cười thành tiếng, cô ta đã nghĩ về điều này từ lâu, và hẳn là đã nghĩ ra cách đối phó với nó.

Trước kia bà Ngụy đã bảo vệ Hàn Nhã Thanh trước mặt mọi người, bây giờ Bùi Doanh muốn lợi dụng việc này.

“Cô …” Sở Bách Hà lo lắng, tay nắm lại thành đấm, nếu lúc này Bùi Doanh đứng bên cạnh, cô ta nhất định có thể đánh thẳng vào đầu Bùi Doanh.

“Sở Bách Hà.” Bùi Vũ Ninh nhanh chóng đưa tay ra giữ lấy Sở Bách Hà, lắc đầu với cô: “Đừng hấp tấp, phương pháp cô nói bây giờ không phải là cách tốt nhất đâu.”

Bùi Vũ Ninh đã đoán được ý đồ của Bùi Doanh, vì vậy nếu Mộ Dung Tri thực sự được yêu cầu thẩm định vào lúc này, ngược lại sẽ bị Bùi Doanh lợi dụng.

“Vậy làm sao đây? Chẳng lẽ lại để cho cô ta vu oan Thanh Thanh nhiều như vậy?” Sở Bách Hà tức giận, cô luôn luôn thẳng thắn, cũng không chịu nổi ba cái loại âm mưu này.

“Chúng ta phải tin tưởng vào Thanh Thanh, cô ấy nhất định có cách.” Bùi Vũ Ninh biết rằng trong trường hợp này, cô ta không được hành động hấp tấp, bởi vì một hành động sai lầm rất có thể trở thành lý do để bên kia tấn công Thanh Thanh.

“Nếu không thể chứng minh đoạn video này là giả, Thanh Thanh không thể nói rõ ràng, trong trường hợp này, không ai có thể tin lời Thanh Thanh đâu.” Sở Bách Hà lúc này cảm thấy phổi mình nổ tung. Đương nhiên, cô thậm chí còn tức giận hơn cả lo lắng.

“Thanh Thanh có cách, chúng ta nên tin tưởng chị ấy.” Bùi Vũ Ninh so với Sở Bách Hà bình tĩnh hơn rất nhiều, đưa mắt nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, nhìn thấy vẻ mặt vẫn bình tĩnh của Hàn Nhã Thanh, cô đột nhiên nở nụ cười: “Thanh Thanh đã làm chúng ta thất vọng bao giờ chưa? ”

“Cô nói đúng.” Sở Bách Hà cũng nhìn về phía Hàn Nhã Thanh, thấy Hàn Nhã Thanh không có căng thẳng hay luống cuống gì, Sở Bách Hà không khỏi nở nụ cười: “Suýt chút nữa đã quên mất tay nghề của Thanh Thanh.”

Thanh Thanh của cô sao có thể bị bắt nạt như vậy?

Bắt nạt Thanh Thanh ắt phải trả một cái giá khá chat đấy.

“Cứ xem trò vui thôi.” Sở Bách Hà lúc này không còn lo lắng, cũng không tức giận nữa, bởi vì cô tin tưởng Hàn Nhã Thanh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.