Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1125: Cha con gặp nhau, long trời lở đất (2)



"Anh mua nhiều thế à?" Liễu Ảnh ngây người, một mặt hoảng hốt nhìn điện thoại trong hộp.

"Không biết em thích loại nào, cho nên đem về hết, cho em chọn." Lúc Tư Đồ Không nói chuyện, vẻ mặt vô cùng tự nhiên, lúc trước thời điểm anh ta hỏi, cô ta nói quá đơn giản, quá tùy ý, anh ta liền quyết định mua hết tất cả mẫu điện thoại nữ về.

"Những thứ này có thể trả lại không?" Con mắt Liễu Ảnh chớp chớp, lại chớp chớp, nhiều điện thoại như vậy nếu như không thể trả lại, vậy coi như quá lãng phí rồi.

"Thứ mà tôi mua, chưa bao giờ trả lại." Tư Đồ Không sửng sốt một chút, sau đó vẫn tự nhiên trả lời một câu, anh ta mua đồ chưa từng trả lại bao giờ.

"Nếu như em thích, có thể mỗi ngày đổi một cái để dùng." Tư Đồ Không rất đại gia lại bồi thêm một câu, dù sao cũng không thiếu tiền.

Khoé môi Liễu Ảnh nhịn không được giật giật, một ngày đổi một cái? Cô ta điên rồi sao?

Anh ta nổi điên, cô ta cũng không muốn cùng nhau nổi điên đâu.

Thứ mà Tư Đồ Không mua sẽ không trả lại, nhưng mà Liễu Ảnh nghĩ đến chắc hẳn là cửa hàng có thể sẽ cho trả lại, cho nên cô ta muốn đến chọn một cái, sau đó những cái khác để cho chú Lý đem trả lại, là chú Lý đưa Tư Đồ Không trở về, chắc chắn chú Lý biết điện thoại được mua ở đâu.

Liễu Ảnh đi qua, lấy ra một cái điện thoại di động màu đỏ ở trong cái hộp trong điện thoại.

"Không phải em bảo rằng thích màu trắng sao?" Tư Đồ Không thấy cô ta chọn một cái điện thoại màu đỏ, đầu lông mày theo bản năng nhướng lên, cô nhóc lừa đảo này, vừa mới nảy còn lừa anh ta bảo rằng thích màu trắng, cũng may anh ta thông minh lanh lợi, đã mang hết tất cả điện thoại về.

"Đột nhiên tôi lại thích màu đỏ rồi." Liễu Ảnh cầm điện thoại, cũng không có một chút xấu hổ nào do bị vạch trần, quanh co giống như một chuyện đương nhiên: “Phụ nữ giỏi nhất là thay đổi, anh không biết hay sao?”

“Đồ vật thích thì thay đổi, nhưng người thì không thể.....” Khóe môi của Tư Đồ Không hơi câu lên, bồi thêm một câu nữa với cô, nhưng mà anh ta nói được một nửa, đột nhiên nhớ tới người bây giờ cô ta thích không phải anh ta, mà là Bùi Dật Duy.

Tư Đồ Không đột nhiên có một cảm giác như bị sét đánh trúng, trong lúc nhất thời trực tiếp im lặng.

Chết tiệt, cuối cùng anh ta muốn cô ta giỏi thay đổi hay sao? Hay là vẫn hi vọng cô ta không giỏi thay đổi đây?

Liễu Ảnh nhìn thấy dáng vẻ của anh ta, không nhịn được cười.

“Đi, tôi dẫn em đi ăn cơm.” Tư Đồ Không trực tiếp bỏ qua lời nói lúc nảy, anh ta biết bây giờ người cô ta thích là Bạch Dật Duy, có điều, một ngày nào đó, người cô ta thích sẽ là anh ta, chỉ có thể là anh ta, chỉ có anh ta.

Hiệu suất làm việc của bà Tư Đồ rất nhanh, chuyện trên mạng đã giải quyết xong, cho nên anh ta cũng không cần lo lắng cái gì, có thể dẫn cô ta ra ngoài ăn cơm.

“Bây giờ sao?” Liễu Ảnh ngây người, có chút giật mình, những tin tức trên mạng kia mới vừa được giải quyết, bây giờ anh ta lại dẫn cô ta ra ngoài ăn cơm, không sợ bị người ta chụp được lại viết linh tinh hay sao chứ?

Đến lúc đó nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích của công ty anh ta.

“Ừm, ngay bây giờ.” Tư Đồ Không mỉm cười gật đầu: “Không chỉ là bây giờ, sau này mỗi ngày tôi đều đi cùng em, cùng em làm chuyện em thích.”

Liễu Ảnh nhìn qua anh ta, trong lúc nhất thời có chút đờ ra, còn có chút hoảng hốt, đây quả thật là Tư Đồ Không mà cô ta quen biết sao?

Tư Đồ Không nhìn thấy dáng vẻ ngu ngơ của cô ta, khóe môi hơi giương lên, trực tiếp đưa tay ra, ôm cô ta vào ngực, sau đó đi ra ngoài cửa.

“Tôi muốn đi ăn đồ nướng.” Sau khi Liễu Ảnh lấy lại tinh thần, liên tục nói một câu, quả thật đối với chuyện ăn uống cô ta cũng không bắt bẻ, hơn nữa bình thường cô ta cũng rất ít ăn đồ nướng, sở dĩ cô ta nói muốn ăn đồ nướng thật ra là có dụng ý khác.

Hàng đồ nướng thường bày ở bên ngoài, không ở trong phòng, đều là nơi người đến người đi, hẳn là Tư Đồ Không phải biết trường hợp như thế rất dễ dàng bị chụp được.

“Được.” Nhưng mà Tư Đồ Không lại không có chút chần chờ nào mà trực tiếp đồng ý ngay, vô cùng sảng khoái mà đồng ý, sảng khoái đến nỗi làm cho Liễu Ảnh cảm thấy có chút không chân thật.

Sau đó Liễu Ảnh liền bị Tư Đồ Không trực tiếp kéo ra khỏi cửa.

Cùng lúc đó, ở bên ngoài nhà của nhà họ Đường.

Mấy thuộc hạ tinh anh dưới tay Cố Ngũ đã ngồi xổm ở bên ngoài nhà của nhà họ Đường hai ngày một đêm, mấy người nhà họ Đường cứ ra ra vào vào như vậy.

Ông cụ Đường và bà cụ Đường từng đi ra ngoài hai lần, bà Đường từng đi ra ngoài ba lần, Đường Vân Thành vẫn chưa về, ngược lại Đường Lăng từng trở về một lần, nhưng mà không bao lâu sau Đường Lăng cũng rời đi.

Sau đó bọn họ cũng không có nhìn thấy những người khác ra vào nhà của nhà họ Đường nữa.

Hơn nữa những thiết bị có thể dùng bọn họ đều dùng cả rồi, ngay cả điều khiển giám sát tân tiến nhất cũng đều đã vận dụng, bọn hắn dùng điều khiển giám sát tra xét trong ngoài nhà họ Đường mấy lần, cũng không có phát hiện nhà họ Đường có người lạ.

Những người nhà họ Đường kia, Đại ca Cố đã sớm nói rõ ràng với bọn họ rồi, bọn họ cũng đều xem qua ảnh chụp, đều nhớ rõ ràng, tuyệt đối sẽ không sai.

“Lão đại nói người ở nhà họ Đường, nhưng mà chúng ta đã ở chỗ này trông hai ngày một đêm rồi, cũng không phát hiện được người nào, lão đại có tính sai hay không chứ?” Không phải bọn họ nghi ngờ lão đại, mà là bây giờ không có phát hiện cái gì.

“Lão đại nói chắc chắn sẽ không sai, Đại ca Cố bảo chúng ta tới trông coi, phát hiện Đường Minh Hạo sẽ trực tiếp bắt người giao cho lão đại, dù sao thì nhà họ Đường cũng không phải nhà bình thường, chắc chắn sẽ không dễ dàng bắt người như vậy, cho nên chúng ta phải có chút kiên nhẫn mới được, chúng ta phải tin tưởng lão đại, nhất định phải bắt được người.”

“Chúng ta đã dùng thiết bị điều khiển giám sát lục soát trong ngoài nhà họ Đường hai lần, một chút phát hiện cũng không có, Đường Minh Hạo kia lại là người sống sờ sờ, nếu như anh ta thật sự ở nhà họ Đường, không có khả năng chúng ta không phát hiện được.”

“Đúng đó, có phải lão đại thật sự tính sai rồi không, hoặc là Đường Minh Hạo đã rời khỏi nhà họ Đường rồi.”

“Nếu không thì chúng ta nói với Đại ca Cố một chút, hỏi ý của Đại ca Cố một chút xem sao?”

“Thế nhưng Đại ca Cố đã hạ lệnh chết, nhất định phải bắt được Đường Minh Hạo, sau đó dẫn về cho lão đại, Đại ca Cố không hề thông báo cho chúng ta rút lui, thì đã biểu thị kế hoạch không thay đổi, bây giờ anh hỏi Đại ca Cố, đây không phải là muốn chết sao?”

“Thế nhưng chúng ta cứ canh chừng ở đây cũng không phải là cách, thời gian dài, lỡ như bị người nhà họ Đường phát hiện thì làm sao bây giờ? Người của nhà họ Đường đều không ăn chay, mặc dù bây giờ Đường Vân Thành vẫn còn ở Hải Thành, nhưng mà Đường Lăng vẫn còn ở thành phố A đó, nếu như bị Đường Lăng phát hiện, đến lúc đó e rằng chúng ta phải chịu không nổi đâu.”

“Cậu cả nhà họ Đường còn dễ bàn bạc ngược lại là cô cả nhà họ Đường thì chỉ có một đi không trở về thôi? Nếu như cô cả nhà họ Đường trở về, mà chúng ta bị cô cả nhà họ Đường phát hiện, đến lúc đó sợ là sẽ phải thảm hại hơn.”

Mấy người nghe được người kia nói, trong nháy mắt cả đám đều im lặng, đúng nha, hôm trước cô cả nhà họ Đường đã đi Cẩm Thành tham gia yến hội của nhà họ Ngụy.

Lão đại đang thừa dịp cô cả nhà họ Đường không có ở đây, bảo bọn họ đến nhà họ Đường bắt người, lỡ như cô cả nhà họ Đường thật sự trở về, phát hiện ra bọn họ? Hậu quả kia bọn họ cũng không dám nghĩ.

Lão đại còn sợ cô cả nhà họ Đường, lão đại còn phải nghe theo cô cả nhà họ Đường, huống chi là bọn họ?

Nếu như cô cả nhà họ Đường phát hiện ra bọn họ, muốn tính sổ bọn họ, bọn họ tin rằng lão đại chắc chắn sẽ không giúp bọn họ!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.