Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1131: Thân phận của đường minh hạo, tất cả đều trợn tròn mắt (2)



Chỉ là tay anh ta vừa mới động vào Đường Minh Hạo, Đường Minh Hạo đột nhiên hét lớn lên: “A, cứu mạng, giết người rồi."

Người nọ trực tiếp mơ hồ, cả người anh ta cứng lại, động cũng không dám động nữa.

Rõ ràng anh ta là muốn bế tiểu tổ tông này xuống xe, sao lại thành giết người chứ?

Động tác của anh vừa rồi rõ ràng nhẹ như vậy, ôn nhu như vậy, có liên quan gì đến giết người chứ?

“Cứu mạng a, bọn cướp muốn giết người diệt khẩu rồi.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo còn ngại không đủ, lại lớn tiếng bồi thêm một câu.

Mấy người vừa rồi đứng bên ngoài xe cũng theo bản năng lui về sau mấy bước, cả đám đều cố gắng cách xa xa, tiểu tổ tông này thật đúng là không thể đụng vào.

“Tôi không có, tôi không phải, tôi...” Người trên kia xe vẫn cứng đờ cả người, còn muốn giãy dụa giải thích một chút, ít nhất anh ta cũng tự cứu.

“Rõ ràng ông muốn giết người diệt khẩu, mấy người đều chờ đó cho tôi, tôi muốn mách mẹ tôi, để mẹ tôi báo thù cho tôi.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo căn bản không nghe, bởi vì vốn là cậu cố ý.

Người kia hít mạnh một hơi, sau đó trực tiếp xoay người nhảy xuống xe, nhưng mà không quá một chút, cả người đều toát ra mồ hôi lạnh.

“Làm sao bây giờ?” Mấy người cũng choáng váng, cũng không biết nên làm gì bây giờ.

“Đi tìm Đại ca Cố đi, nếu Đại ca Cố ở Diêm Môn, gọi Đại ca Cố đến.” Thanh niên ngốc Đại Xuân ngược lại đưa ra một đề nghị không tệ.

“Được, nhanh đi tìm Đại ca Cố đi.” Mấy người liên tục đồng ý, sau đó đều nhanh chóng rời đi.

Mà ngay cả thanh niên Đại Xuân hai mươi tuổi cũng chạy trước rất nhanh.

Lúc tiểu đội trưởng kịp phản ứng lại, bên cạnh xe cũng chỉ còn mình anh ta, đường nhiên trên xe còn có một tiểu tổ tông.

Tiểu đội trưởng đương nhiên không thể để một mình bạn nhỏ Đường Minh Hạo lại ở chỗ này, cho nên anh ta chỉ có thể kiên trì ở cùng tiểu tổ tông Đường Minh Hạo này.

Nhưng mà, tiểu đội trưởng lúc này cũng đã kinh nghiệm, anh ta lại sợ bị Đường Minh Hạo lừa cho nên vẫn luôn cách xa xa, cứ đứng xa như vậy nhìn Đường Minh Hạo trên xe.

Bạn nhỏ Đường Minh Hạo lúc này một mình ở trên xe rất nhàn rỗi, cậu còn tự mình tìm chai nước, tự mình mở ra, uống mấy hợp, còn lật mấy thứ bọn họ bình thường ăn vặt ra.

Chỉ là đối với những thứ đồ ăn vặt này, bạn họ Đường Minh Hạo rõ ràng không thuận mắt, vẻ mặt khinh thường, nhưng mà bạn nhỏ Đường Minh Hạo vẫn mở mấy túi ra, nhưng bạn nhỏ Đường Minh Hạo chỉ ngửi ngửi thử, cũng không ăn, trực tiếp ném ra bên ngoài xe.

Khóe miệng tiểu đội trưởng nhịn không được kéo ra, cái này đều là bọn họ dùng tiên mua, đều là tiên mồ hôi nước mắt của bọn họ, cái đứa bé này cứ như vậy mà vứt đi?

Nhưng mà tiểu đội trưởng lúc này giận cũng không dám nói, chỉ có thể trơ mắt nhìn một cậu cũng không dám nói

Cũng may, không qua bao lâu, đã có người đưa Cố Ngũ đến.

“Tình huống gì vậy? Rốt cuộc là ai? Dọa mấy người thành thế này?” Cố Ngũ vẫn chưa đi đến, rất xa nhìn thấy tiểu đội trưởng cố gắng duy trì một khoảng cách với xe, vẻ mặt run sợ nhìn về phía xe.

Cố Ngũ cũng có chút mơ màng, rốt cuộc là ai? Lợi hại như vậy, làm mấy người dưới tay anh ta sợ thành như vậy?

Mấy người vừa đi tìm anh ta cũng không nói rõ ràng, chỉ là gọi anh ta nhanh chóng đến, hơn nữa mây người kia cũng là dáng vẻ hoảng sợ, giống như lần này bọn họ lần này mang về là một yêu quái ăn thịt người đáng sợ.

“Đại ca Cố, cuối cùng anh cũng đến rồi, người này giao cho anh.” Tiểu đội trưởng nhìn thấy Cố Ngũ đến, rõ ràng thở dài một hơi, không đợi Cố Ngũ phản ứng lại, nhanh chóng chạy đi rất xe, tiểu tổ tông trong xe, thật đúng là muốn mạng người, anh ta phải cách xa xa.

“Tình huống gì vậy? Chẳng lẽ Đường Minh Hạo này còn có thể ăn thịt người sao?” Lông mày Cố Ngũ hơi chớp chớp, tình huống thế nào mà có thể dọa người thành như vậy?

“So với ăn thịt người còn đáng sợ hơn.” Tiểu đội trưởng đã chạy được một đoạn lớn tiếng bôi thêm một câu.

“Tiên đồ.” Cố Ngũ trực tiếp nhìn anh ta một cái, lại còn so sánh đáng sợ hơn ăn thịt người? Khoa trương như vậy sao?

Đương nhiên, phản ứng của bọn họ, cũng khơi lên sự tò mò của Cố Ngũ, Cố Ngũ nhanh chóng đi về phía chiếc xe.

Đương nhiên, bởi vì phản ứng của mấy người và tiểu đội trưởng lúc trước, Cố Ngũ vẫn là có chuẩn bị nhất định, cho nên lúc đến gần xe, anh ta vẫn luôn đề phòng.

Chỉ là đi đến cửa xe, nhìn thấy đứa bé ngồi trong xe thì Cố Ngũ trực tiếp ngẩn người

“Mấy người là có chuyện gì vậy? Bắt con nít về làm gì? Tôi bảo mấy người đi bắt Đường Minh Hạo, bắt Đường Minh Hạo, có phải là mấy người ngốc hay không?” Đôi mắt của Cố Ngũ như có như không quét qua mấy người vẫn đứng ở đằng xa không dám lại gần: “Mấy người rốt cuộc là tình hình gì đây? Một đứa bé làm mấy người sợ đến như vậy? Có phải mấy người muốn nói cho tôi là đứa bé này là yêu quái biến thành hay không?”

Không thể không nói, sức tưởng trượng của Cố Ngũ vẫn rất phong phú.

“Đại ca Cố, nó chính là Đường Minh Hạo, chính là người lão đại muốn tìm.” Tiểu đội trưởng bây giờ đã chạy đến một khoảng cách an toàn, cách có chút xa, cho nên lớn tiếng nói.

“Nó là Đường Minh Hạo, mấy người đang nói đùa gì vậy? Mấy người điên rồi sao? Còn không bằng mấy người nói với tôi đứa bé này là yêu quái biến thành đi.” Cố Ngũ trực tiếp nở nụ cười, rõ ràng Cố Ngũ hoàn toàn không tin lời bọn họ, Đường Minh Hạo sao có thể là một đứa con nít được?

“Tôi không phải là yêu quái biến thành? Tôi chính là Đường Minh Hạo.” Bạn nhỏ Đường Minh Hạo nhìn về phía Cố Ngũ, rất rõ ràng tự giới thiệu bản thân mình.

“Đường Minh Hạo là con nít? Mẹ nó, lão đại giấm này mà cũng ăn... Cố Ngũ trong nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, tình địch của lão đại? Tình địch lão đại hận không thể trừ khử đi cho thoải mái lại là một đứa bé?

Có ai có thể nói cho anh ta biết đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra không?

“Không đúng, cậu sao lại ở nhà họ Đường?” Cố Ngũ nhất thời cảm thấy đầu óc có chút không đủ dùng, Đường Minh Hạo này nếu đã không phải tình địch lão đại muốn tìm, không phải là bạn trai mập mờ của cô cả nhà họ Đường, tại sao cô cả nhà họ Đường lại để cậu ỏ nhà họ Đường?

Đường Minh Hạo nhìn anh ta một cái, khóe môi hơi giật giật, lúc này không cần người mời, cũng không cần người bế, bạn nhỏ Đường Minh Hạo tự mình đứng lên, nhảy xuống xe.

Sau khi Đường Minh Hạo nhảy xuống xe, đôi mắt còn cố ý liếc nhìn mấy người lúc này ở cách cậu rất xa.

Mấy người nhìn thấy Đường Minh Hạo nhìn về bọn họ, cũng lần nữa lui về sau mấy bước theo bản năng, tiểu tổ tông này quá kinh khủng, bọn họ muốn cách càng xa càng tốt.

“À, đúng rồi, có một chuyện tôi quên nói cho ông biết, không, là quên nói cho mấy người biết.” Ánh mắt Đường Minh Hạo quay lại nhìn Cố Ngũ lại lần nữa nhìn về mấy người ở xa xa.

“Chuyện gì?” Cố Ngũ ngẩn người, trực tiếp hỏi ra, đứa bé này có thể có chuyện gì nói cho anh ta biết?

Chẳng qua chỉ là một đứa bé năm tuổi, có thể nói ra được chuyện gì kinh người sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.