Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1179: Bàn chuyện hôn nhân (1)



Không thể không nói, Bùi Doanh vẫn rất thông minh, cô xem đây là ý của quản gia chứ không phải ý của ông cụ Dương và bà cụ Dương!

“Mấy người đứng đây chờ, tôi vào trong thông báo.” Quản gia trầm mặt xuống một chút, quản gia cũng biết bây giờ họ đã đứng trước cửa, nếu cứ khăng khăng muốn vào thì ông đúng là không cản được.

Quản gia nói xong, lập tức xoay người đi vào trong sân.

“Ông cụ, bên ngoài có người muốn gặp ông.” Quản gia vào phòng khách, thấy ông cụ Dương đang ngồi người phòng khách.

“Ai?” Ông cụ Dương đang lau đồ cổ, không để ý hỏi.

“Bọn họ nói họ là người của Quỷ Vực Chi Thành.” Quản gia nhìn ông cụ Dương, hai mắt hơi lóe lên.

“Người của Quỷ Vực Chi Thành? Ông nói là người của Quỷ Vực Chi Thành? Sao bọn họ lại đến đây, chúng đâu có bất cứ quan hệ gì với bọn họ?” Bình thường ông cụ Dương rất hiếm khi lên mạng, cho nên không biết chuyện công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bị ném thẳng ra khỏi Dương thị.

“Biết bọn họ có thân phận gì ở Quỷ Vực Chi Thành không?” ông cụ Dương buông đồ cổ xuống, mặt hiện lên chút khó hiểu.

“Nghe bọn họ tự giới thiệu thì có một người là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.” Quản gia vốn không có ý định nói rõ thân phận của bọn họ, nhưng bây giờ ông cụ Dương đã hỏi thẳng, quản gia cũng không thể giấu được nữa.

“Công chúa của Quỷ Vực Chi Thành? Sao cô ta lại đến nhà họ Dương?” Ông cụ Dương nhướng mày, hơi kinh ngạc, nhưng rồi lại có hơi đắc ý: “Nếu đã là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành, vậy ông còn không mau mời vào đi.”

“Nhưng sáng nay cô công chúa này vừa mới bị cậu chủ đuổi ra khỏi Dương Thị, bây giờ cô ta lại đến, tôi lo bọn họ đến để kiếm chuyện.” Quản gia nghĩ nghĩ, nhịn không được nói thêm, ông thật sự không muốn để cô công chúa kia vào.

“Bị Tầm Chiêu quăng ra khỏi công ty? Tầm Chiêu lại đi quăng công chúa của Quỷ Vực Chi Thành ra khỏi công ty, rốt cuộc nó nghĩ cái gì thế?” ông cụ Dương nghe quản gia nói, rõ ràng rất hoảng sợ, mặt hiện lên chút bực bội: “Quỷ Vực Chi Thành là chỗ có thể đắc tội được hay sao?”

“Cậu chủ làm thế chắc chắn là có nguyên nhân, cậu chủ vừa mới đuổi cô công chúa này ra khỏi của, bây giờ cô công chúa này lại tìm đến tận cửa, sợ là chẳng tốt lành gì, tôi cảm thấy vẫn không nên...” Quản gia thật sự lo lắng cô công chúa kia đến đây gây ra chuyện gì nữa, đương nhiên chủ yếu là quản gia lo sẽ có hại cho cậu chủ.

“Người đến thì là khách, nếu người ta đã cố ý đến thăm, chúng ta cũng không thể từ chối không cho vào.” Ông cụ Dương không kịp nói gì, bà cụ Dương vừa đúng lúc từ trên lầu xuống nói đã mở miệng nói.

“Dựa vào thực lực của Quỷ Vực Chi Thành, nếu như muốn kiếm chuyện với chúng ta thì đã tìm thẳng rồi, chắc chắn sẽ không để công chúa bọn họ tự đến cửa, hơn nữa người đuổi công chúa bọn họ là Tầm Chiêu, Quỷ Vực Chi Thành muốn kiếm chuyện cũng không thể nào để công chúa của Quỷ Vực Chi Thành bọn họ đến kiếm chuyện với hai ông bà già này, cho nên tôi cảm thấy hôm nay cô công chúa này đến đây có lẽ là có ý khác, tôi cảm thấy vẫn có thể trò chuyện một chút.”

‘Nhưng cậu chủ đã đuổi cô ta ra, đã kết thù rồi, nếu bọn họ thật sự đến kiếm chuyện...” Quản gia vẫn cố gắng khuyên, quản gia theo bản năng không muốn để cô công chúa kia đi vào.

“Đây là nhà lớn của nhà họ Dương, là nhà của chúng ta, chúng ta còn phải sợ bọn họ sao, nếu chuyện này truyền ra ngoài, không phải là sẽ bị người ta chê cười à.” Bà cụ Dương ngắt lời quản gia, ý tứ đã quá rõ ràng rồi.

“Bọn họ có tất cả bao nhiêu người?” Mắt ông cụ Dương hơi lóe lên, đột nhiên hỏi.

“Ba người.” Tuy quản gia không muốn họ vào, nhưng ông cũng không thể lừa ông cụ Dương.

“Bọn họ chỉ có ba người? Vậy chắc chắn không phải đến để kiếm chuyện, nếu Quỷ Vực Chi Thành đến kiếm chuyện thì chắc chắn không chỉ có ba người, có lẽ bọn họ thật sự đến tìm chúng ta để bàn chuyện gì đó, ông mau mời họ vào đi.” Ông cụ Dương vừa nghe chỉ có ba người thì tinh thần lập tức chấn động.

“Vâng.” Bây giờ quản gia cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ đồng ý đi ra ngoài mời khách vào.

“Ông cụ Dương, bà cụ Dương, ngưỡng mộ đã lâu, hôm nay chúng tôi cố ý đến thăm.” Bùi Doanh vừa vào phòng khách đã lập tức cười tươi rói, Bùi Doanh biết sáng nay xảy ra chuyện như thế, trong lòng ông cụ Dương bà cụ Dương chắc chắn có chút nghi ngờ, cho nên cô cần phải tỏ thái độ của bản thân trước.

Ông cụ Dương bà cụ Dương thấy cô có thái độ như thế, đều hơi ngẩn ra, tuy bà cụ Dương đã nghĩ đến chuyện có lẽ Quỷ Vực Chi Thành không phải đến kiếm chuyện với bọn họ, nhưng cũng không ngờ bọn họ lại có thái độ thân thiện đến thế.

“Cô là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành sao?” Bà cụ Dương quan sát Bùi Doanh, khá xinh đẹp, vừa nhìn đã biết ngay là người vô cùng khôn khéo, không lẽ đây là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành?

“Bà cụ Dương đùa rồi, tôi không phải là công chúa.” Bùi Doanh cong môi cười khẽ, nụ cười vô cùng tự nhiên.

Bùi Doanh nói đến đây thì hơi ngừng một chút, sau đó quay sang Trình Nhu Nhu, giới thiệu: “Đây mới là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.”

“Ồ, ồ.” Bà cụ Dương nhìn Trình Nhu Nhu, rõ ràng có hơi sững sờ, bà cụ Dương sống lâu như vậy rồi, từng gặp qua rất nhiều người, nếu không phải Bùi Doanh giới thiệu, bà cụ Dương thật sự không tin cô ta là công chúa của Quỷ Vực Chi Thành.

“Đây chính là tổng phụ trách thành phố A của Quỷ Vực Chi Thành, Trịnh Tông Trường.” Bùi Doanh kéo Trịnh Hùng theo chủ yếu là để thêm khí thế, cho nên bây giờ đương nhiên phải trịnh trọng giới thiệu.

“Thì ra là Trịnh Tông Trường, thất kính, thất kính.” Lúc bà cụ Dương quay sang nhìn Trịnh Hùng, thái độ rõ ràng đã thay đổi, còn khách sáo hơn lúc nhìn Trình Nhu Nhu nhiều.

Ông cụ Dương cũng đứng dậy chào hỏi với Trịnh Hùng, bây giờ Trịnh Hùng cũng rất làm dáng, không nói gì, chỉ biết cười nhạt.

Bà cụ Dương lại quay sang nhìn Trình Nhu Nhu lần nữa, nhìn Trình Nhu Nhu, bà cụ Dương hơi nhíu mày lại, cô công chúa này là thật sao? Bà thật sự không nhìn thấy chút dáng vẻ cần có của một vị công chúa từ trên người của người này.

“Thành chủ đã tìm cô công chúa này của chúng tôi suốt hai mươi lăm năm, khó khăn lắm mới nhận về được.” Đương nhiên Bùi Doanh cũng nhận ra sự khác thường của bà cụ Dương, cho nên Bùi Doanh lại cố tình giải thích thêm.

Bà cụ Dương hơi giật mình, dời mắt nhìn sang Bùi Doanh: “Vậy đúng là phải chúc mừng thành chủ, không biết hôm nay công chúa đích thân đến nhà họ Dương là có chuyện gì?”

Bà cụ Dương vẫn có hơi thấp thỏm, không biết sao bọn họ lại đến đây, bà cụ Dương cũng không muốn lá mặt lá trái với đối phương, cho nên hỏi thẳng.

Bùi Doanh nhìn Trình Nhu Nhu, lại nhìn ông cụ Dương, cười tươi như một đóa hoa: “Hôm nay công chúa chúng tôi đến đây là có chuyện tốt, chuyện vui đáng mừng.”

“Chuyện vui.” Bà cụ Dương nhịn không được thở phào nhẹ nhõm, nếu là nói chuyện tốt thì cũng có thể xem như là đang nói khách sáo, nhưng sao lại là chuyện vui chứ.

“Chắc ông cụ Dương và bà cụ Dương cũng đã biết chuyện xảy ra vào sáng hôm nay rồi.” Bùi Doanh nhìn bà cụ Dương, mặt mày vẫn mỉm cười, câu này nghe như muốn tính sổ, nhưng sắc mặt của Bùi Doanh lại không giống như chuẩn bị tính sổ.

Trong lúc nhất thời bà cụ Dương cũng không hiểu rõ ý của Bùi Doanh.

“Tôi cũng vừa nghe nói chuyện này, Tầm Chiêu làm việc quá xúc động, nếu có đắc tội với công chúa, mong công chúa bỏ qua cho.” Bà cụ Dương biết chuyện đó cho dù có nói thế nào thì cũng là Dương Tầm Chiêu sai, dù thế nào cũng không thể quăng người ta ra ngoài.

“Tôi không...” Trình Nhu Nhu nghe bà cụ Dương nói, lập tức muốn tỏ thái độ.

“Hôm nay nếu công chúa của chúng tôi đã đến thăm ông cụ Dương bà cụ Dương thì cũng có nghĩ công chúa đã không để chuyện này vào lòng.” Bùi Doanh lập tức ngắt lời Trình Nhu Nhu, dưới tình huống này cô đương nhiên sẽ không để Trình Nhu Nhu nói bậy bạ, có một số lời tuy ý giống nhau, nhưng cách biểu đạt khác nhau thì kết quả cuối cùng cũng sẽ không giống nhau.

Trình Nhu Nhu suốt đời cũng sẽ không hiểu được chuyện này.

“Công chúa đúng là rộng lượng.” Bà cụ Dương khách khí nói, nhưng giọng điệu rõ ràng chẳng mấy chân thành, có vẻ như có lệ, bởi vì lúc này bọn họ nhắc đến, bà cụ Dương biết chuyện này chắc chắn sẽ không bị bỏ qua dễ dàng như thế.

“Nhưng bây giờ chuyện này đã bị làm lớn ra, gây ảnh hưởng không tốt cho công chúa của chúng tôi, cho nên hôm nay công chúa của chúng tôi đến đây để bàn chuyện này với hai người.” Bùi Doanh vẫn nhìn bà cụ Dương, lời này nghe càng có vẻ như muốn tính sổ hơn nữa!!

Mà bây giờ trên mặt Bùi Doanh cũng mang theo chút phúc tạp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.