Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1181: Ký giấy hôn thư (1)



“Hôm nay chúng tôi vô cùng thành ý đến đây, vốn dĩ chuyện này cũng không cần quá gấp gáp, đặc biệt là lấy thân phận địa vị của công chúa chúng tôi, hoàn toàn không cần phải nóng vội.” Bùi Doanh rất hiểu cách nói chuyện, bọn họ trực tiếp đến cửa cầu hôn như thế, vốn dĩ đã rất đường đột, nếu không có một lời giải thích hợp lý thì thật sự không thể nào nói nổi.

“Đúng, đúng, dựa vào điều kiện của công chúa thì không cần phải sốt ruột.” Lúc này bà cụ Dương cực kỳ dễ nói chuyện, liên tục gậ đầu đồng ý với những gì Bùi Doanh nói.

“Thật ra thành chủ chúng tôi cũng mới tìm được công chúa, không nỡ để công chúa lấy chồng nhanh như thế.” Lúc này Bùi Doanh lại cố ý nhắc đến công chúa, chủ yếu là để tỏ vẻ thành chủ cực kỳ yêu thương và để ý đến công chúa. ngôn tình sủng

Tất cả người trong Quỷ Vực Chi Thành đều biết cô công chúa này không hề được yêu thương chút nào, nhưng người Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn sẽ không để lộ chuyện này ra ngoài, cho dù bên ngoài có đoán thì cũng không biết tình hình thực tế.

Cho nên Bùi Doanh mới nói với bà ta như thế.

“Đương nhiên.” Bà cụ Dương lại gật đầu phụ họa.

Bùi Doanh khẽ thở dài, hình như có hơi khó xử, có hơi bất đắc dĩ, cô dừng một chút mới nói tiếp: “Nhưng sáng hôm nay lại xảy ra chuyện như thế, ảnh hưởng rất xấu đến công chúa của chúng tôi, ý của thành chủ chúng tôi là muốn chúng ta giải quyết xong chuyện phiền phúc ban sáng một cách nhanh chóng, cho nên tôi nghĩ có thể thể quyết định chuyện hôn sự của hai nhà ra trước hay không, sau đó công khai với bên ngoài, như vậy thì chuyện lúc sáng cũng sẽ được giải quyết.”

“Chuyện này là do Tầm Chiêu gây ra, vốn dĩ phải do chúng tôi phụ trách, cho nên chúng tôi sẽ hết sức phối hợp, lấy lại hình tượng cho công chúa.” Bà cụ Dương nghe cuối cùng Bùi Doanh cũng chịu nhắc đến chuyện hôn sự, vô cùng vừa lòng, nhưng vẫn nói rất uyển chuyển, đương nhiên đây cũng không phải là bà cụ Dương muốn từ chối, chỉ là vì để ý đến hình tưởng của bà thôi.

Bà không thể để người ta nhận ra bà vội vàng muốn liên hôn với Quỷ Vực Chi Thành, không thể để người khác biết bà vội vàng muốn nịnh bợ bám lên Quỷ Vực Chi Thành.

“Đúng vậy, đúng, chúng tôi chắc chắn sẽ làm được.” ông cụ Dương cũng vô cùng hài lòng, nhưng thái độ của ông cụ Dương càng đúng mực hơn bà cụ Dương.

“Nói thế, ông cụ Dương và bà cụ Dương đồng ý cho bọn họ đính hôn trước, cũng đồng ý công khai việc hôn nhân này đúng không?” Bùi Doanh cũng biết rõ kỹ xảo nói chuyện, ông cụ Dương và bà cụ Dương không muốn nói thẳng, vậy thì để cô nói.

“Công chúa không chê, chúng tôi đương nhiên đồng ý.” Bùi Doanh đã nói rõ ràng như thế, bà cụ Dương cũng không thể cứ nói bóng nói gió mãi dược.

Cuộc hôn nhân tốt như thế, bà đương nhiên sẽ không từ chối.

“Chuyện này có cần hỏi ý kiến của tổng giám đốc Dương trước không?” Bùi Doanh nhìn bà cụ Dương cố ý hỏi, Bùi Doanh cũng biết rất rõ Dương Tầm Chiêu không muốn cười Trình Nhu Nhu, ông cụ Dương và bà cụ Dương chắc chắn cũng biết rõ chuyện này, cho nên Bùi Doanh biết ông cụ Dương và bà cụ Dương chắc là sẽ không hỏi ý của Dương Tầm Chiêu vào lúc này.

Ông cụ Dương và bà cụ Dương không hỏi thì còn có thể hiểu được, nhưng nếu bọn họ không nhắc đến thì không thể nào nói được.

Cho nên bây giờ Bùi Doanh cố ý hỏi như thế, đương nhiên Bùi Doanh cũng khẳng định ông cụ Dương và bà cụ Dương sẽ không hỏi ý của Dương Tầm Chiêu vào ngay lúc này.

Lần trước, chuyện Dương Tầm Chiêu đính hôn cùng Cổ Doanh Doanh, thật ra cũng chính là ông cụ Dương và bà cụ Dương lén giấu Dương Tầm Chiêu mà đưa ra quyết định.

Sau khi từ Cẩm Thành quay về, cô đã cho người điều tra một ít tình hình nhà họ Dương, cũng có hiểu biết nhất định về ông cụ Dương bà cụ Dương.

“Chúng tôi là ông bà của nó, chúng tôi có thể quyết định việc này được, Tầm Chiêu đều nghe lời chúng tôi.” Mắt bà cụ Dương hơi lóe lên, lại nở nụ cười, bà nói câu này một cách vô cùng tự nhiên, vô cùng chắc chắn.

“Đúng vậy, Tầm Chiêu chắc chắn sẽ nghe lời bọn tôi.” Ông cụ Dương cũng bồi thêm một câu.

“Vậy là tốt rồi.” Nụ cười trên mặt Bùi Doanh lúc này vô cùng sáng lạn, quả nhiên đúng như những gì cô đoán, cứ như vậy, chuyện này sẽ không có vấn đề gì.

“Ông cụ, bà cụ, cậu chủ thích mợ...” Quản gia nghe cô công chúa kia thích cậu chủ nhà ông thì luôn lo lắng đề phòng, bây giờ nghe được bọn họ chư lấy được sự đồng ý của cậu chủ mà đã định quyết định chuyện hôn nhân, lập tức sốt ruột.

Bình thường quản gia rất hiếm khi nói chen vào những lúc thế này, nhưng bây giờ chuyện này liên quan đến hạnh phúc của cậu củ, lúc này quản gia lại không bỏ đi ra ngoài được, không có cơ hội lén báo cáo với cậu chủ, cho nên bây giờ quản gia đành cắn răng nhắc nhớ ông cụ Dương bà cụ Dương, đương nhiên, quản gia nói những lời này cũng để cho công chúa của Quỷ Vực Chi Thành nghe.

Quản gia cảm thấy công chúa Quỷ Vực Chi Thành biết cậu chủ đã có người yêu thì chắc chắn sẽ tự biết khó mà lui, công chúa của Quỷ Vực Chi Thành cũng không thể mặt dày đến mức phá hoại tình cảm của người khác đúng chứ?

“Ai cho ông xen miệng vào, đây là nơi để ông lên tiếng sao?” ông cụ Dương lập tức trừng mắt nhìn quản gia, ngắt lời quản gia.

Quản gia sửng sốt, ông làm quản gia ở nhà họ Dương hơn bốn mươi năm, bình thường tuy tính tình của ông cụ Dương không tốt lắm, nhưng vẫn đối xử với ông khá tốt, lúc nãy ông cũng vì quá nóng vội nên nhịn không được lên tiếng, hơn nữa điều ông nói là sự thật, quản gia không ngờ rằng ông cụ Dương lại sẽ nói ra những lời này.

Bây giờ còn có người ngoài ở đây, quản gia cũng không tiện nói thêm gì nữa, ông chỉ có thể cúi đầu, tiếp tục pha trà.

Nếu không vì cậu chủ thì ông cũng chẳng muốn xen vào việc người khác.

Cậu chủ đáng thương thật, từ nhỏ cậu chủ đã bị ép phải xa mẹ, ba cũng không thèm quan tâm ngó ngàng gì, ông bà nội cũng chưa bao giờ thật lòng suy nghĩ vì cậu chủ.

Khó khăn lắm cậu chủ mới tìm được một người để yêu thương, ông cụ và bà cụ lại nghĩ đủ trăm phương ngàn kế để phá hư.

Mấy năm nay cậu chủ sống ở nhà họ Dương đúng là quá khổ.

Dạo gần đây, ông cụ Dương bà cụ Dương làm ra những chuyện đó càng làm cho cậu chủ thất vọng đau lòng hơn, quản gia nếu lần này ông cụ Dương bà cụ Dương lại giấu cậu chủ quyết định cuộc hôn nhân này, chỉ sợ lần này cậu chủ sẽ hoàn toàn hết hy vọng với nhà họ Dương.

Ông cụ Dương bà cụ Dương cho rằng cậu chủ là con cháu nhà họ Dương, chuyện này không thể nào thay đổi được, cho nên họ cứ dựa vào chuyện này mà làm rất nhiều chuyện quá đáng với cậu chủ, một ngày nào đó, ông cụ Dương và bà cụ Dương chắc chắn sẽ hối hận.

“Quản gia có ý gì thế?” Bùi Doanh nhìn quản gia, cố ý làm ra vẻ khó hiểu: “Không lẽ còn có vấn đề gì sao?”

Bùi Doanh hiểu rõ chuyện của Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh hơn ai hết, Bùi Doanh cũng biết rõ Dương Tầm Chiêu chỉ thích Hàn Nhã Thanh hơn bất kỳ ai, lúc này cô lại cố ý vờ như không biết.

“Cô đừng nghe ông ta nói bậy, không có việc gì, không có vấn đề gì cả.” Bà cụ Dương rất khó chịu vì quản gia đi ăn nói lung tung, nhưng vẻ mặt bà cũng không có chút khác thường nào.

“Ông cụ Dương, bà cụ Dương, bởi vì công chúa chúng tôi thích tổng giám đốc Dương, cũng vì chuỵene buổi sáng mà dẫn đến ảnh hưởng không tốt, chúng tôi mới đến tận cửa để bàn chuyện liên hôn, nếu tổng giám đốc Dương đã có người yêu, công chúa chúng tôi chắc chắn sẽ không phá hoại cuộc sống của anh ấy.” Bùi Doanh rõ ràng là mang theo mục đích phá hoại Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh mà đến đây, nhưng bây giờ lại vờ như thanh cao lắm.

“Không có, cô nghe nhầm rồi, Tầm Chiêu nhà chúng tôi từng kết hôn với Hàn Nhã Thanh, nhưng bọn họ đã ly hôn từ lâu, đã không còn quan hệ gì với nhau từ lâu rồi.” Lúc trước chuyện Dương Tầm Chiêu kết hôn cùng Hàn Nhã Thanh đã gây ra rúng động lớn, cho nên bà cụ Dương cảm thấy chuyện này không cần phải cố ý giấu diếm, người Quỷ Vực Chi Thành chắc chắn sẽ biết chuyện này.

“Đúng vậy, bọn họ đã ly hôn từ lâu, Hàn Nhã Thanh không sinh con được, nếu Hàn Nhã Thanh tiếp tục chung sông với Tầm Chiêu, nhà họ Dương chúng tôi sẽ bị tuyệt hậu, cho nên chúng tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý cho hai người bọn họ ở bên nhau.” Ông cụ Dương cũng liên tục thể hiện thái độ, ông cụ Dương lại nhắc lại chuyện Hàn Nhã Thanh không thể sinh con.

Vốn dĩ đây cũng là một nguyên nhân quan trọnh nhất.

Nếu Hàn Nhã Thanh có thể sinh con, có lẽ bọn học cũng sẽ đồng ý, dù sao Dương Tầm Chiêu có thái độ rất kiên quyết, bọn họ cũng không muốn làm mối quan hệ với Dương Tầm Chiêu trở nên quá căng thẳng.

Đương nhiên, lúc này ông cụ Dương tự động xem nhẹ chuyện Đường Vũ Kỳ, trong mắt ông cụ Dương, một đứa cháu gái thì chẳng có tác dụng gì.

Mà đứa cháu gái kia là do Hàn Nhã Thanh sinh vào lúc trước, bây giờ Hàn Nhã Thanh đã không thể sinh tiếp được nữa, nhà họ Dương bọn họ vẫn sẽ bị tuyệt hậu.

“Đúng đó, thật ra lúc trước chúng tôi cũng đối xử rất tốt với Hàn Nhã Thanh, cô ấy là con dâu nhà họ Dương chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ không để cô ấy phải chịu khổ, nhưng Hàn Nhã Thanh lại không sinh con được, chuyện này lập tức trở nên rất khó xử, chúng tôi thật sự không còn cách nào khác.” Bà cụ Dương bắt đầu đi theo phong cách kể khổ, đương nhiên cùng lúc đó bà cụ Dương vẫn không quen tự khen bản thân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.