Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 1745



CHƯƠNG 1745

Cả người Hàn Nhã Thanh đều bị kích thích. Người đàn ông hạ quyết tâm muốn dụ dỗ cô này thật sự quá quyến rũ. Mà mấy ngày hôm nay lúc trên giường Dương Tầm Chiêu ngày càng dịu dàng hơn, khiến cô không thể sinh ra cảm giác muốn từ chối anh.

Hàn Nhã Thanh bám vào vai anh, tựa vào phía trên, không kể chuyện lúc trước cho Dương Tầm Chiêu nghe, chỉ nói: “Đường Bách Khiêm mãi không có động tĩnh làm em thấy bất an trong lòng, cứ luôn có cảm giác như bị người khác theo dõi mình vậy.”

Hàn Nhã Thanh nói: “Đường Bách Khiêm mãi không có động tĩnh làm em thấy bất an trong lòng, cứ luôn có cảm giác như bị người khác theo dõi mình vậy.”

Dương Tầm Chiêu hiểu cảm giác này, anh hôn môi Hàn Nhã Thanh trấn an cô. Anh tuyệt đối sẽ không để Đường Bách Khiêm có cơ hội làm tổn thương Hàn Nhã Thanh một lần nữa.

Hàn Nhã Thanh tin tưởng Dương Tầm Chiêu, cũng tin tưởng chính mình.

“Đúng rồi, Vũ Kỳ và Minh Hạo đang ở chỗ thành chủ Quỷ Vực Chi Thành.” Hàn Nhã Thanh bỗng lên tiếng, Dương Tầm Chiêu là ba Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo, anh có quyền biết chúng đi đâu. Hơn nữa, địa vị của Quỷ Vực Chi Thành tương đối đặc thù. Trước đây cô không nghĩ tới điều này, nhưng nếu bây giờ đã biết thì trước tiên vẫn nên nói với Dương Tầm Chiêu, lỡ như sau này có chuyện gì xảy ra thì cũng không đến mức cái gì cũng không biết.

Dương Tầm Chiêu gật đầu, Hàn Nhã Thanh thấy anh không có quá nhiều phản ứng thì lại tiếp tục nói: “Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo làm quen với Thành thiếu chủ Quỷ Vực Chi Thành, Mặc Thành, gọi anh ta là chú. Còn thành chủ Quỷ Vực Chi Thành thì chúng gọi là ông, quan hệ có vẻ rất thân thiết.”

Dương Tầm Chiêu vẫn chỉ gật đầu. Hàn Nhã Thanh cảm thấy kỳ lạ, sao người này lại không có phản ứng gì vậy? Anh bình tĩnh như vậy sao?

Thật ra Dương Tầm Chiêu không muốn có quá nhiều quan hệ với Quỷ Vực Chi Thành. Chuyện xảy ra lúc trước coi như đã xong cả rồi. Nhưng bây giờ Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo lại có quan hệ thân thiết với Quỷ Vực Thành thì anh cũng cần phải tự mình đến thăm hỏi.

Dương Tầm Chiêu nhìn ánh mắt lo lắng của Hàn Nhã Thanh, anh hôn lên khóe miệng cô: “Đừng lo lắng, Vũ Kỳ và Minh Hạo sẽ biết tự bảo vệ mình mà. Nhưng anh định hai ngày nữa sẽ đến thăm hỏi thành chủ Quỷ Vực Chi Thành. Nghe ý của em thì hai đứa bé sẽ không dễ dàng cắt đứt quan hệ với Quỷ Vực Chi Thành đâu, anh cũng không muốn ép Vũ Kỳ và Minh Hạo. Một khi đã vậy thì vì sao không giúp hai đứa bé chuẩn bị những chuyện khác chứ?”

Dương Tầm Chiêu rất tin tưởng Đường Minh Hạo, mong chờ vào tương lai huy hoàng của cậu bé. Anh không muốn để Đường Minh Hạo chỉ được bảo vệ dưới đôi cánh của mình, anh muốn cậu sẽ có một bầu trời rộng lớn hơn nữa.

Vì vậy, dù Đường Minh Hạo kết bạn với ai đi chăng nữa thì chỉ cần là người cậu nhận định, anh sẽ sẵn sàng giúp đỡ cậu, sẵn sàng trở thành chỗ dựa vững chắc của cậu.

Ánh mắt Hàn Nhã Thanh thoáng dao động, cô hoàn toàn không nghĩ nhiều như vậy, trong đáy lòng cô có sự kháng cự không hiểu được với Quỷ Vực Chi Thành.

Khi quyết định đón Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo trở về cô cũng khá cứng rắn, nhưng không ngờ… Dương Tầm Chiêu lại sẵn lòng đi chào hỏi Quỷ Vực Chi Thành vì Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo. Trong lòng Hàn Nhã Thanh cảm thấy rất ấm áp.

Người đàn ông này thật sự vô cùng đáng tin cậy, cô có thể ỷ lại vào anh, ở bên anh cô có thể lười biếng, có thể không hề kiêng dè chuyện gì.

“Vậy ngày kia chúng ta cùng nhau đi.” Nếu Dương Tầm Chiêu có thể bước ra một bước đầu tiên thì Hàn Nhã Thanh nhất định sẽ đồng hành cùng anh. Đừng nói là Quỷ Vực Chi Thành, cho dù là nơi cô chưa từng đặt chân đến thì Hàn Nhã Thanh cũng sẵn lòng làm bạn cùng anh.

“Ừ.” Dương Tầm Chiêu gật đầu. Hàn Nhã Thanh nhìn vẻ mặt bình tĩnh của anh, không nhịn lòng được mà vươn tay ra sờ má đối phương. Cô chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày giữa cô và Dương Tầm Chiêu lại có thể tâm ý tương thông đến mức này. Dương Tầm Chiêu đã cho cô đủ sự tin tưởng, thậm chí sẵn sàng thay đổi tính cách bá đạo bất cần của mình vì cô. Anh bằng lòng làm chuyện chưa từng làm vì cô, vì con.

Một người đàn ông sẽ vì vợ con mình mà chống đỡ một khoảng trời. Hàn Nhã Thanh vẫn luôn biết là Dương Tầm Chiêu có thể làm được như vậy, nhưng việc tạm thời khom lưng trước người khác lại là chuyện cô chưa từng nghĩ tới, cũng là việc Dương Tầm Chiêu chưa bao giờ cảm thấy mình sẽ làm đến.

Nhưng… khi anh thực sự tiếp nhận chuyện này thì có vẻ như cũng không đến mức khó chịu lắm. Anh chỉ cảm thấy, đây là sự nhượng bộ chứ không phải là thỏa hiệp, anh sẽ không để trong cuộc sống của Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo sinh ra nỗi ám ảnh nào.

Hàn Nhã Thanh kể cho Dương Tầm Chiêu nghe về chuyện hôm nay, cũng kể lại những lời Mặc Thành đã nói. Dương Tầm Chiêu bình tĩnh nghe, anh từ từ suy xét mọi chuyện theo góc độ của Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo, cảm thấy hai đứa bé quả thực rất thích Trương Minh Hoàng và Mặc Thành.

Sự yêu thích này của chúng giống như tình cảm gia đình, lại mang theo cảm giác ỷ lại. Còn Hàn Nhã Thanh cũng hiểu rõ trong lòng Dương Tầm Chiêu đã hạ quyết tâm phải khiến cho Trương Minh Hoàng chấp nhận anh, để Đường Vũ Kỳ, Đường Minh Hạo và cả Hàn Nhã Thanh có thể tiếp xúc với người của Quỷ Vực Chi Thành mà không phải kiêng dè điều gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.