Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 414: Cô quá đẹp, cậu ba dương không dám nhận (2)



Đường Lăng lúc này sâu sắc cảm nhận được khi có một cô em gái quá thông minh thì áp lực thật sự rất lớn, nói chuyện còn

phải suy nghĩ cả nửa ngày.

“Chúng em kết hôn theo thỏa thuận, dựa vào thỏa thuận mà ly hôn, có vấn đề gì sao?” Hàn Nhã Thanh nghe thấy câu hỏi của anh, lông mày hơi nhíu lại, chuyện này đơn giản như thế, còn cần nghĩ nhiều sao?

“Yên tâm, không có tình huống khó xử giữa hai bên em gái và anh em đâu.” Hàn Nhã Thanh tưởng anh lo lắng chuyện này, cho nên trực tiếp tỏ rõ quan điểm.

“Em thì không sao, em chắc chắn bên phía Tâm Chiêu cũng không có vấn đề không?” Đường Lăng âm thầm thở dài, quyết định nói rõ sự việc, ít nhất phải khiến cô hiểu những chuyện mà Dương Tầm Chiêu làm.

“Anh ấy có vấn đề sao? Thỏa thuận mới vốn dĩ là do anh ấy đặt ra, lúc đó ly hôn thư ký Lưu đã hỏi anh ấy, anh ấy cũng đồng ý, cho nên, anh ấy càng không thể có vấn đề.” Đối với điểm này, trong lòng Hàn Nhã Thanh chính là cho rằng như vậy, cho nên nói rất chắc chắn.

“Thỏa thuận mới là cậu ta viết?” Mắt của Đường Lăng híp lại, nếu như như thế, vậy thật sự là Dương Tầm Chiêu đánh đời, thỏa thuận viết trước khi kết hôn, anh còn có thể hiểu, sau khi kết hôn còn thỏa thuận mới gì đó, vậy không phải đáng đời thì là gì?

Có điều, Đường Lăng nghĩ tới những chuyện mà Dương Tầm Chiêu làm gần đây, cảm thấy cho dù Dương Tầm Chiêu đáng đời, tóm lại cũng nên cho anh một cơ hội, ít nhất để hai người gặp mặt nói chuyện rõ ràng.

“Dương Tầm Chiêu...” Đường Lăng vẫn quyết định nói chuyện Dương Tầm Chiêu đang điên cuồng tìm cô khắp mọi nơi.

Thật ra Đường Lăng biết Dương Tầm Chiêu lúc này đã đang trên đường chạy đến, nói không chừng rất nhanh thì có thể đến rồi.

Nhưng, vào lúc này, điện thoại của Hàn Nhã Thanh đột nhiên đổ chuông.

“Xin lỗi, em nghe điện thoại trước.” Hàn Nhã Thanh đột nhiên mở miệng, cắt ngang lời của Đường Lăng, sau đó cô bèn bắt máy.

“Thanh Thanh, có chuyện có thể cân em giúp tôi.” Là Đường Bách Khiêm gọi đến, cuộc gọi vừa kết nối, giọng nói của Đường

Bách Khiêm truyền đến, dường như thấp thoáng sự khẩn trương.

“Có chuyện gì?” Trên mặt của Hàn Nhã Thanh không có bất kỳ sự khác thường nào, giọng nói cũng rất tự nhiên.

“Người của Vân Đằng tìm đến anh, nói có vụ án cần anh ra mặt, anh vốn dĩ không muốn nhận, nhưng bọn họ nói, nếu như anh không nhận vụ án này, sau này vĩnh viễn sẽ không hợp tác tiếp với chúng ta nữa, anh đã xem qua vụ án, có một số việc cần em giúp anh”

“Được.” Nếu như là chuyện vụ án, Hàn Nhã Thanh chắc chắn sẽ không từ chối, đây là quy tắc của bọn họ, nhận vụ án, cần ai, ai cũng bắt buộc phải nhận, mặc kệ có chuyện gì đều không thể làm lỡ chuyện công.

Đường Bách Khiêm thấy cô đáp ứng, rõ ràng thở phào, có điều sau đó lại nói: “Chuyện này rất gấp, tối mai cần em cùng anh

tham gia một bữa tiệc, em có thể mau chóng trở về không?”

“Có thể, em lập tức trở về.” Hàn Nhã Thanh không có do dự quá nhiều, vốn dĩ cô cũng muốn quay về.

Chỉ là Đường Lăng nghe thấy lời này của cô, sắc mặt hơi thay đổi, lập tức trở về? Vậy thì chuyện này không có chỗ thương

lượng rồi.

Anh biết cú điện thoại này là của Đường Bách Khiêm, anh không biết Đường Bách Khiêm lại muốn làm cái gì, nhưng anh biết cô có quyền quyết định, nếu cô đã đồng ý rồi, Đường Lăng chắc chắn sẽ không nhúng tay quá sâu.

Đường Lăng cũng không thể ở sau lưng nói xấu Đường Bách Khiêm, bởi vì Đường Lăng cảm thấy, trong lòng cô bây giờ, anh nói không chừng còn không có thân bằng Đường Bách Khiêm, lời anh nói, cô chưa chắc sẽ tin.

Đường Lăng biết Dương Tầm Chiêu bây giờ đang chạy đến, nói không chừng đã đến rồi...

Có điều, bộ dạng này của cô, chắc là chuyện công, đối với công việc, cô chắc chắn rất nghiêm túc, rất nghiêm túc.

Mà lấy tính cách của Dương Tầm Chiêu, nếu như đuổi theo tới đây, chắc chắn sẽ không để cô rời khỏi, đến lúc đó sự việc

ngược lại có hơi phiền phức.

“Phải trở về gấp như vậy sao?” Đường Lăng quyết định không tiếp tục ngăn cản nữa.

“Ừm, đúng vậy, vừa rồi anh nói Dương Tầm Chiêu làm sao?” Hàn Nhã Thanh nghe thấy anh vừa rồi nhắc đến Dương Tầm Chiêu, cho nên không nhịn được hỏi một câu.

“Mặc kệ cậu ta, em nếu như có chuyện gấp, anh đưa em đi.” Lúc này, Đường Lăng ngược lại có hơi sợ Dương Tầm Chiêu với cô

đụng phải nhau, sợ với tính cách bá đạo của Dương Tầm Chiêu đụng phải tính cách nghiêm túc cố chấp của cô, sự việc sẽ trở nên càng tệ hơn.

Bởi vì anh thật sự nhìn ra, cô thật sự có chuyện gấp phải trở về, thì cái gì cũng không cản được.

Dương Tầm Chiêu nếu như đến, chắc chắn sẽ không thả cô đi, Dương Tầm Chiêu nếu như cưỡng ép cản cô, sự việc thật sự không biết sẽ phát triển thành cục diện gì nữa.

“Vậy thì cảm ơn cậu cả Đường rồi.” Hàn Nhã Thanh ngược lại không có khách sáo với anh, bởi vì, cô thật sự muốn nhanh trở về, càng nhanh càng tốt.

“Em không phải nên gọi anh là anh trai sao?” Đường Lăng đối với cách gọi này của cô, rất bất mãn.

“Còn chưa có kết quả cuối cùng, hơn nữa cho dù chắc chắn, cũng chỉ là bề ngoài.” Hàn Nhã Thanh rất nghiêm túc chốt một

câu.

Khóe miệng của Đường Lăng giật giật, cô nàng này khi nói chuyện thật sự không khiến người ta thích, cần nghiêm túc như vậy sao?

Đường Lăng nghĩ Hàn Nhã Thanh không khỏi cong lên, vô thức liếc nhìn Đường Lăng, sau đó cắm điện

thoại đi sang một bên nghe máy.

Khoảnh khắc khi nghe máy đó, Đường Lăng nhìn thấy khóe môi của cô cong lên, đó là một loại hạnh phúc và vui vẻ muốn che đậy cũng không che đậy được.

Giọng nói của cô rất thấp, nói những gì Đường Lăng nghe không quá rõ, nhưng Đường Lăng nghe ra giọng của cô đặc biệt dịu dàng, đó là loại dịu dàng giống như giọt nước nhỏ xuống.

Đường Lăng sững người, cô đang nói chuyện điện thoại với ai? Dịu dàng như vậy? Cười ngọt ngào như vậy?

Liệu có phải là tình địch của Dương Tầm Chiêu không?

“Mẹ, mẹ khi nào trở về? Bác Đường nói chúng con lại phải chuyển chỗ, mẹ còn không quay về thì không tìm được chúng con

nữa đâu.” Đầu dây bên kia, Đường Vũ Kỳ còn đang hờn dỗi.

Hàn Nhã Thanh nghe thấy lại sắp chuyển chỗ, lông mày hơi nhíu lại, khi học trưởng gọi điện cho cô không có nói muốn đổi nơi khác.

“Biết sắp chuyển đi đâu không?” Hàn Nhã Thanh không nhịn được hỏi một câu, cô không ngờ nhanh như vậy lại sắp chuyển đi.

“Con không biết, để anh nói cho mẹ đi.” Bạn nhỏ Đường Vỹ Kỳ vẫn rất hiểu chuyện, loại chuyện lớn này đều do anh trai nói đi.

“Mẹ, mẹ không cân lo lắng, bác Đường nói nhận một nhiệm vụ, cho nên phải về nước M, mẹ trực tiếp trở về nước M là được rồi.” Quả nhiên, bạn nhỏ Đường Minh Hạo biết rất rõ.

“Được, mẹ lập tức quay về.” Trong lòng Hàn Nhã Thanh lúc này lại khẩn trương hơn, cũng lo lắng hơn, thân thể của Minh Hạo mời vừa tốt lên, cứ đi đi về về như vậy chắc chắn không tốt cho cậu nhóc, cho nên cô bắt buộc phải nhanh chóng trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.