Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

Chương 910: Hàn nữ thần bá đạo phản kích, tiểu vương tử mang thai (2)



Hàn Nhã Thanh biết rất rõ lời nói của cô gái nhỏ khiến chuyện này trở nên nghiêm trọng đến mức nào, chỉ cần cô gái nhỏ cắn chết không thừa nhận, cho dù có thần tiên hạ phàm cũng không giúp được Đường Vân Thành.

Mà Hàn Nhã Thanh biết cô gái nhỏ này không bao giờ nhả ra, và thay đổi lời nói.

Ngay cả khi cuối cùng cô gái nhỏ thay đổi ý kiến, người ngoài cũng sẽ chất vấn và suy đoán.

Chuyện giống như vậy cũng không phải không có tiền lệ, đã từng có một vị danh nhân cũng vì chuyện như vậy mà bị hủy hoại.

Hàn Nhã Thanh cũng đã từng thấy một trường hợp như vậy, một giáo viên trường mẫu giáo, một thầy giáo hiền lành dịu dàng, cũng vì một cô gái nhỏ ở nhà trẻ bất mãn với thầy giáo, liền cáo trạng giả, nói thầy giáo hôn cô và sờ soạng cô bé.

Người thầy giáo kia vì vậy mà bị đám đông công kích và nhục mạ, bị sa thải khỏi trường học, vợ của anh ta cũng ly hôn với anh ta, con anh ta oán anh ta, hận anh ta, coi anh ta là sự xấu hổ, anh ta thân bại danh liệt, cuộc sống cũng hoàn toàn bị hủy hoại.

Mặc dù sau đó cô gái nhỏ chủ động nói mình đã nói dối, nhưng tất cả mọi thứ của thầy giáo kia đều đã bị hủy, không có cách nào để cứu vãn.

Tình hình hiện tại của Đường Vân Thành còn nghiêm trọng hơn gấp trăm nghìn lần so với vị thầy giáo kia.

Cho nên giờ phút này dưới tình như vậy, nói gì cũng không có tác dụng, nói và làm bất cứ điều gì liên quan đến Đường Vân Thành đều là sai.

Dưới tình huống này Hàn Nhã Thanh ở lại Hải Thành cũng không giúp được Đường Vân Thành bất cứ điều gì, cho dù cô làm chuyện gì thì phía sau những người kia cũng sẽ dựa vào đó để làm mưu đồ đẩy Đường Vân Thành và nhà họ Đường lên đỉnh dư luận.

Mọi chuyện đã phát triển đến mức này, chắc chắn Đường Vân Thành chẳng mấy chốc sẽ trở về Hải Thành, mọi chuyện sẽ còn tiếp tục lên men.

Đường Vân Thành chắc chắn tạm thời sẽ không về được thành phố A, Hàn Nhã Thanh biết đối phương chắc chắn đã sắp xếp xong tất cả mọi việc, mặc dù Đường Vân Thành sớm có đề phòng, nhưng Đường Vân Thành tính thế nào cũng không ngờ đối phương sẽ hiểm ác như vậy.

Cho nên Hàn Nhã Thanh cũng không hi vọng Đường Vân Thành có thể chứng minh được bản thân, huống chi có những lời nói của cô gái nhỏ đã được định trước, lại cộng thêm chứng nhận báo cáo thương tật của bệnh viện, e rằng Đường Vân Thành nói gì đi nữa thì rất cả mọi người cũng sẽ không tin tưởng.

Hàn Nhã Thanh quyết định trở về thành phố A đương nhiên cũng đã có kế hoạch tốt.

Khi cô không liên lạc được với Đường Vân Thành thì đã biết có chuyện xảy ra, vậy nên vào lúc đó, cô đã hẹn một người đến nước Z.

Bây giờ để người ta đến Hải Thành không thích hợp, vậy nên Hàn Nhã Thanh để người kia trực tiếp đến thành phố A.

Thành phố A là địa bàn của Dương Tầm Chiêu và Đường Lăng, làm việc gì cũng dễ dàng hơn, huống chi lúc trước đối phó với cô cũng là người của quỷ vực chi thành của thành phố A.

Gốc rễ mọi chuyện ở thành phố A, vậy nên phải về thành phố A để giải quyết.

Hàn Nhã Thanh cô từ trước đến nay cũng không phải là người để mặc cho người ta bắt nạt.

Bắt nạt cô? Chắc chắn phải trả giá thật lớn!

Dương Tầm Chiêu không nói gì, vợ anh quyết định, đương nhiên anh sẽ thực hiện một cách vô điều kiện.

Dương Tầm Chiêu trực tiếp thay đổi phương hướng, lái xe đến sân bay.

Đột nhiên điện thoại di động của Hàn Nhã Thanh đổ chuông, Hàn Nhã Thanh nhìn thoáng qua, và nhanh chóng kết nối.

"Thanh Thanh, anh đã xem chương trình trực tiếp, em và Dương Tầm Chiêu đang ở Hải Thành đúng không? Bây giờ anh sẽ đến ngay...”

Mặc dù bình thường Đường Lăng luôn lạnh lùng, nhưng ở trước mặt Hàn Nhã Thanh lại luôn dịu dàng, giờ phút này giọng nói trong điện thoại của Đường Lăng lại lạnh lẽo.

"Anh, anh đừng đến đây, em và Dương Tầm Chiêu lập tức trở về!” Hàn Nhã Thanh trực tiếp ngắt lời anh ta, trong điện thoại Hàn Nhã Thanh cũng không nói quá nhiều, cô sợ bị người khác nghe lén.

Hiện tại tình hình này, bất cứ người nào liên quan và ra mặt cho Đường Vân Thành đều sẽ bị người khác nói nhà họ Đường ỷ thế hiếp người, những người ở phía sau kia có lẽ còn đang chờ đợi.

Ở đầu dây bên kia, Đường Lăng dừng lại hai giây, giống như bình tĩnh lại một chút, vừa rồi anh ta thấy truyền hình trực tiếp quá mức khiếp sợ nên nhất thời có chút loạn.

"Được, anh chờ hai người trở về!” Đường Lăng tin tưởng vào năng lực của Hàn Nhã Thanh, lúc này Hàn Nhã Thanh nói phải trở về thành phố A, chắc chắn là đã chuẩn bị tốt.

Anh ta biết Thanh Thanh chắc chắn có cách giải quyết chuyện này.

Lúc Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh đến sân bay vừa vặn có chuyến bay kịp trở về thành phố A, bọn họ trực tiếp mua vé lên máy bay, cứ như vậy "rêu rao" trở về thành phố A.

Ừm, đích xác là rêu rao, dù sao dưới tình hình này bọn họ mặc kệ Đường Vân Thành mà quay về thành phố A cũng khiến cho người ta cảm thấy quá bất ngờ.

Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh đã cố ý làm điều đó.

Chuyện Hàn Nhã Thanh trở về thành phố A, rất nhiều người ở Hải Thành đều nhanh chóng nhận được thông tin.

Nhà họ Cố bối rối, Bùi Doanh bối rối, ngay cả Mặc Thành cũng có chút ngẩn người.

"Cách này của Bùi Doanh thật sự hung ác, cậu nói xem lần này cô cả nhà họ Đường kia có thể phá thế cục này, có thể thay đổi càn khôn không?” Mặc Thành nhìn sang người vệ sĩ bên cạnh, vẻ mặt chân thành.

"Không biết." Cường trả lời rất nghiêm túc, chuyện này sao anh ta có thể biết được.

"Tại sao cậu lại nói không biết, có thì là một chữ, không thể thì hai chữ, cậu cho tôi đáp án không biết là ý gì?” Mặc Thành trừng mắt với vệ sĩ của mình, biểu thị vẻ bất mãn.

Cường không muốn trả lời, tỏ vẻ không muốn nói chuyện với Thành thiếu chủ hung hăng càn quấy này.

"Lúc này tại sao cô ta lại trở về thành phố A? Là lấy lui làm tiến? Là lấy thủ làm công? Là mê hoặc lòng người? Hay là..." Thành thiếu chủ nhíu mày, nghiêm túc suy tư: "Dù sao thì cũng không phải là chạy trốn chứ?"

"Thành thiếu chủ nhiều suy nghĩ như vậy, suy nghĩ của những người khác có lẽ cũng không ít, cô cả nhà họ Đường cũng chưa làm gì mà để tất cả mọi người phải xoắn xuýt đến mức không nổi." Mặc dù Cường là vệ sĩ, nhưng lại không làm công việc của một người vệ sĩ, ví dụ như chỉ điểm sai lầm cho Thành thiếu chủ nhà mình giống như bây giờ.

Không, phải nói là thay Thành thiếu chủ nhà mình nói ra suy nghĩ trong lòng.

"Cường, cậu càng ngày càng thông minh." Thành thiếu chủ rất hài lòng với Cường: “Vậy cứ để bọn họ xoắn xuýt đi, chúng ta cũng đi thành phố A chơi đùa!”

Khóe miệng Cường hung hăng giật giật, Thành thiếu chủ có lẽ xoắn xuýt hơn bất cứ ai, nói là đến thành phố A chơi, thật ra chính là muốn xem một chút xem cô cả nhà họ Đường muốn làm gì.

Người này có chuyện cứ nói thẳng ra không tốt sao?!

Nhưng cô cả nhà họ Đường này thật sự rất lợi hại, Thành thiếu chủ của bọn họ là người rất khôn khéo, bây giờ cũng vì cô cả nhà họ Đường trở về thành phố A mà xoắn xuýt đến vậy.

Những kẻ đứng phía sau đang muốn đối phó với cô Đường giờ phút này từng người đều đang lo lắng bất an?

Cô cả nhà họ Đường không hổ danh là chuyên gia tâm lý học tội phạm, quả nhiên lợi hại!

Bùi Doanh đó căn bản không phải đối thủ của cô cả nhà họ Đường.

Chuyện tiếp theo tất nhiên sẽ vô cùng đặc sắc, cũng khó trách Thành thiếu chủ muốn theo đến thành phố A.

"Bùi Doanh nói muốn tìm con gái giả cho lão già, cậu tìm được chưa?” Mặc Thành nhướng mày, khóe môi câu lên thành độ cong không rõ ràng nhưng lại mang theo vài phần ý cười.

"Đã tìm được, đã đến thành phố A, bên này chúng tôi cũng đang chuẩn bị xong theo đúng lời dặn của cậu chủ!” Khéo miệng Cường giật giật thêm lần nữa, Thành thiếu chủ chính là sợ thiên hạ không loạn.

"Ừm, quá tốt rồi, chúng ta lập tức đến thành phố A, tôi cũng chưa từng đến thành phố A, chắc chắn sẽ chơi rất vui." Đôi mắt của Mặc Thành rất sáng, có chờ mong và hưng phấn, cuộc sống quá mức buồn tẻ, đã lâu rồi không có cảm giác kích thích như thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.