Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 1102



Chương 1102

Bốn chữ ‘Sống không bằng chết’ đột nhiên xuất hiện trong đầu Tô Nhược Hân, tâm trạng của cô cũng trở nên không tốt.

Gô lo lắng liếc mắt nhìn Hạ Thiên Tường một cái, lại ngả đầu lên vai anh nói nhỏ: “Hạ Thiên Tường, anh phải thật tốt đấy.”

“Ừm”

“Hạ Thiên Tường, anh phải ngủ thật ngon.”

‘ừm”

“Hạ Thiên Tường, mỗi ngày anh phải ngủ thật ngon đấy, trước khi vào học em sẽ về.”

‘Ừm’ “Anh có thể nói thêm mấy chữ không hả?” Nghe thấy anh chỉ nói “ừm” Tô Nhược Hân trách móc.

“Được rồi, Nhược Hân”

Cái này… Nhiều hơn được có ba chữ, nhưng vẫn là nhiều hơn…

Nghe xong còn có cảm giác thật là ngoan.

“Cục cưng thật là ngoan.” Tô Nhược Hân võ lên mu bàn tay của Hạ Thiên Tường: “Sau này cũng phải ngoan như vậy đấy nhé.”

“..” Hạ Thiên Tường lạnh nhạt đưa mắt nhìn Tô Nhược Hân, anh hận không thể thẳng tay ép cô lên ghế rồi độc ác dày vô cô một chút để cô biết ai mới là cục cưng…

Anh đường đường là một người đàn ông, lại đi gọi là “Cục cưng”.

Tô Nhược Hân không hề bị dọa tí nào, cô lại nói tiếp: “Cục cưng, tối nay làm gì?” Cô rất muốn ăn đồ nướng anh làm.

Tô Nhược Hân vừa nói xong thì thấy chiếc Bugatti trượt một đường hình chữ S xinh đẹp ở trên đường, sau đó ngừng lại ven đường.

“Cục cưng, anh muốn…”

Một giây tiếp theo xe mới vừa dừng lại, câu hỏi của Tô Nhược Hân bị chặn lại. Hạ Thiên Tường chặn cái miệng nhỏ nhắn của cô lại, cô mới là cục cưng, lúc nào cô cũng là cục cưng.

“Không cần…”

“Cần…” Hạ Thiên Tường thẳng tay biến “cục cưng”

thành thẳng nam, chu đáo giải thích nói đàn ông thành “cục cưng” thì sẽ như thế nào.

Đến khi Tô Nhược Hân mơ màng đi đến trước cửa phòng khám, cô vẫn không hiểu vì sao người đàn ông này nói nhiệt tình là nhiệt tình luôn như thế được chứ?

Lại còn nhiệt tình đến mức làm cho cô không thể chống đỡ.

Chẳng lẽ là tiểu biệt thẳng… Thắng tân hôn?

Nhưng mà bọn họ còn chưa kết hôn…

“Tô Nhược Hân, cô về rồi à, cô thấy bệnh nhân chưa?” Tô Nhược Hân vừa đi vào phòng khám thì y tá Hải Niệm đã ra đón.

“Thấy rồi.” Tô Nhược Hân gật đầu, nhưng mà có thể chữa được hay không, bây giờ cô không thể nói được.

Bởi vì cả phòng khám đều biết Mạc Tử Đơn không chữa được bệnh tâm thần cho người này, nếu cô nói có thể chữa khác nào đánh thẳng vào mặt Mạc Tử Đơn đâu?

Cho nên, Tô Nhược Hân chưa nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.