Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 1165



Chương 1165

“Gọi Hạ Tam, tổng cộng có mười tám chiếc mô tô, bốn mươi ba người, phía trước và bên phải xe anh giao hết cho anh, phía sau và bên trái xe giao cho tôi” Hạ Tam vừa mới đếm xong thì Hạ Tứ đã giao nhiệm vụ tiếp theo cho anh ta.

Nghe Hạ Tứ nói qua bộ đàm rằng hiện tại đang có bốn mươi ba người tộc Z đeo mặt nạ, Tô Nhược Hân choáng váng.

Dù cô biết thân thủ vệ sĩ của Hạ Thiên Tường chắc chắn là đỉnh cao, đối phó với mười mấy hai mươi tên côn đồ cắc ké thực sự chỉ là chuyện trẻ con.

Nhưng lúc này không như thế.

Đây là khu cao nguyên, đừng nói đánh nhau, cho dù đi bộ nhanh cũng sẽ bị say độ cao.

Những người đeo mặt nạ bên ngoài xe vừa nhìn đã biết là người tộc Z, bọn họ đã sống ở nơi có độ cao thế này từ nhiều đời, đã thích nghỉ với độ cao ở đây, nếu thật sự đánh nhau, ở vùng đồng bằng chắc chắn Hạ Tam và Hạ Tứ sẽ chỉ có thắng bốn mươi ba người này, nhưng ở khu vực cao nguyên này, còn chưa đánh Tô Nhược Hân đã biết chắc hai người họ sế thua.

Dù sao xe của họ cũng vừa mới vào cao nguyên.

Tám người trong xe, ngoại trừ cô trước đây đã từng bị say độ cao nhưng giờ đã quen với độ cao.

này thì bảy người còn lại đầu không quen, chắc chắn đều đang có phản ứng, chỉ là mức độ phản ứng nặng hay nhẹ mà thôi.

Người say độ cao nặng nhất trong xe của cô chính là y tá, lúc này nhìn sang Hạ Thiên Hương, môi cô ta cũng đã hơi thâm tím, đây là dấu hiệu của chứng say độ cao, chỉ là bây giờ họ đang ngồi trong xe không làm gì nên vẫn chưa phát tác mà thôi.

Nhưng chỉ cần vận động mạnh là sẽ phát tác ngay.

“Chờ một chút.” Mắt Tô Nhược Hân sâu hơn, cô cố gắng giữ cho mình bình tĩnh.

Người ta nói phép vua thua lệ làng, cho dù Hạ Tam và Hạ Tứ có thể đánh lại được những người tộc Z bản địa này nhưng với điều kiện là phải ở vùng đồng bằng.

“Cô Tô, có chuyện gì vậy?” Hạ Tam quay đầu nhìn Tô Nhược Hân, lúc này vẻ mặt anh ta cực kỳ nghiêm túc, hẳn là anh ta cũng đã cảm nhận được sự việc khá là nghiêm trọng.

“Cô Tô, không thể chần chừ thêm nữa, phải lập tức hành động thôi.” Hạ Tứ ở xe phía sau cũng lên tiếng.

“Hạ Tứ, anh đã có phản ứng sợ độ cao chưa?” Tô Nhược Hân nhìn Hạ Tam, cô có thể khẳng định Hạ Tam đã có phản ứng rồi, còn Hạ Tứ thì cô không nhìn thấy người, chỉ có thể hỏi qua bộ đàm.

Lúc này, trước đầu ô tô, người đeo mặt nạ đi mô tô phía trước vừa dừng lại đã xuống xe, đi tới gõ vào cửa sổ ghế lái, âm thanh rất vang.

Cũng rất đáng sợ.

Chiếc mặt nạ che kín mặt mang đến cho người ta cảm giác lạnh tóc gáy.

Hạ Thiên Hương cũng nhìn thấy, hoảng sợ nhích lại gần Tô Nhược Hân: “Sợ, sợ.”

“Đừng sợ, người tộc Z đều theo Phật, họ sẽ không hại người đâu.” Tô Nhược Hân nhẹ giọng dỗ dành Hạ Thiên Hương, tuy ngoài miệng nói không sợ nhưng trong lòng cô vẫn hoảng, dù sao đã từng có tin đồn rằng người tộc Z tụ tập lại với nhau, cầm dao phay thấy người đất liền là chém.

Nghe nói trong sự cố đó đã chết rất nhiều người.

Mặc dù đã vài năm trôi qua, tuy lần trước khi cô tới không gặp phải chuyện cướp xe như bây giờ nhưng nói không sợ cũng là nói dối.

Phía trước mặt đang có vô cùng nhiều người đeo mặt nạ.

Nhưng đến lúc này, tám người họ ngoài việc đối mặt thì không còn lựa chọn nào khác nữa.

“Hạ Tứ, anh đã có phản ứng sợ độ cao chưa?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.