Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 1191



Chương 1191

Vì thế, Tô Nhược Hân không ra được.

Cũng may cô về phòng cũng có chuyện để làm.

Nghĩ danh sách.

Mất gần nửa tiếng cô mới có thể liệt kê đầy đủ danh sách vật phẩm có thể đưa đến “Tình Đạt”, sau đó cô gửi qua cho Hạ Thiên Tường.

Có lẽ do bây giờ vẫn còn sớm nên Hạ Thiên Tường vẫn chưa trả lời.

Không vội, chờ anh nhìn thấy sẽ tự đi sắp xếp.

Cô thật sự muốn mở một tiệm thuốc và một siêu thị ở đây, nhưng cô lại không muốn cướp mối làm ăn của tiệm thuốc và tiệm tạp hóa nên đành thôi.

Đúng vậy cũng chỉ là một tiệm thuốc mà thôi, dù cô không đích thân ngồi khám bệnh nhưng nếu có thể tăng chủng loại dược liệu lên thì cũng coi như làm một chuyện tốt.

Cô gửi xong tất cả thì chị Vũ trong nhóm bảy người gọi video đến.

“Bữa sáng đã chuẩn bị xong, cô muốn ăn cơm chưa?”

Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Hạ Thiên Hương và Lư Yên vẫn đang ngủ như heo: “Ở đây có hai con heo chưa dậy đâu, bao giờ họ tỉnh tôi sẽ nhắn lại.”

Dù sao không cần đi làm không cần đi học, Tô Nhược Hân vẫn thích theo tự nhiên hơn.

Chị Vũ nhanh chóng ra dấu “OK””, thân là bộ trưởng bộ hậu cần cô ta đã sớm đi nhận chức rồi.

Tô Nhược Hân nói đến chuyện của Hạ Tam và Hạ Tứ: “Hôm nay Hạ Tam đi đào đông trùng hạ thảo, ngày mai Hạ Tứ đi đào, hừm thay phiên nhau đi.”

Cô vừa nói xong chị Vũ hưng phấn nói: “Tôi có thể đi không?”

“Hử, tôi đoán chị không muốn đi đào đông trùng hạ thảo, chị muốn đi xem trò hay có đúng hay không?” Tô Nhược Hân nhẹ nhàng vạch trần.

“Ha ha, tôi đi xem một chút ấy mà, có thể tận mắt nhìn thấy đông trùng hạ thảo trông như thế nào là không uổng công sống đến giờ này.”

“Tôi cũng muốn đi.” Bác sĩ Ngô cũng phụ họa.

“Tôi cũng muốn đi nữa.” Y tá Tưởng Mỹ cũng không muốn bị rớt lại phía sau.

Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Lư Yên và Hạ Thiên Hương còn đang ngủ, người cũng đã đi quá nửa rồi vậy thì tất cả đều đi là được, thế nên Hạ Tứ cũng đừng mong nhàn rỗi: ‘Ăn sáng xong bảo chị gái kia dẫn đường, chúng ta cùng đi.”

“Cô Hạ cũng đi cùng chứ?” Chị Vũ ân cần hỏi.

“Ừ, tôi sẽ đưa cô ấy đi, không sao đâu.”

Cả nhóm trở nên sôi nổi hơn, thậm chí bác sĩ Ngô và y tá Tưởng Mỹ còn đang thảo luận đi đào đông trùng hạ thảo thì thuận tiện mua một ít của người dân địa phương để gửi về nhà.

Tô Nhược Hân nghĩ lại tác dụng của đông trùng hạ thảo, nếu mua được một ít đề phòng cũng khá tốt.

Đông trùng hạ thảo rất bổ dưỡng.

Tăng miễn dịch, ăn thứ này rất có lợi không có tác hại nào, vì nó khó đào được nên vô cùng quý giá.

Cô cần.

Hạ Thiên Tường cũng cần.

Nếu đã tới thì đào hoặc mua một ít mang về, dù sao bây giờ cô chỉ nghĩ đến đông trùng hạ thảo thôi.

Lư Yên tỉnh rồi.

Hạ Thiên Hương cũng đã tỉnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.