Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 684



Chương 684

“Ừm, cô nói có lý, vậy cảm ơn cô nhé.” Người đàn ông nhận lấy thuốc của Tô Nhược Hân rồi rời đi.

Tô Nhược Hân đi theo hai y tá đến một tiệm cơm cạnh phòng khám, mỗi người gọi một phần rồi bắt đầu ăn.

“Tô Nhược Hân, em năm mấy rồi? Còn chưa tốt nghiệp đã ra ngoài thực tập, tương lai chắc chắn sẽ rất giỏi.”

Tô Nhược Hân hơi ngượng ngùng: “Em vừa thi tốt nghiệp cấp ba xong, vẫn chưa lên đại học.”

“Wow, vậy chắc chắn nhà em là mấy đời học y rồi, nếu không bây giờ em còn chưa lên đại học, cũng chưa chắc chắn học ngành gì cũng sẽ không chạy đến phòng khám của chúng ta làm việc vặt, nói xem, có phải sau này em sẽ thừa kế truyền thống của gia đình, cũng sẽ mở phòng khám không?”

“Em cũng không chắc, nhưng em đúng là định đăng ký khoa Y.”

“Em bao nhiêu điểm? Nếu muốn học y thì đăng ký đại học T đi, phòng khám của chúng ta có hai người tốt nghiệp đại học T đó, giỏi lắm.” Tiểu Điền vừa ăn vừa hỏi Tô Nhược Hân, Tô Nhược Hân chỉ là một thực tập sinh, cho nên làm một chị cả có kinh nghiệm, cô ta cũng quan tâm một chút.

“597 điểm, không đủ đăng ký đại học T, em muốn đăng ký đại học Đồng của thành phố B.” Vừa nhắc tới điểm thi, Tô Nhược Hân lại đau lòng.

“Ồ ồ, điểm này đúng là không thể đăng ký vào đại học T, nhưng đại học Đồng cũng không tệ, so trên không đủ so dưới có dư, xem đi, hai người bọn chị cũng chỉ đủ điểm học ngành y tá thôi, ha ha.”

Tô Nhược Hân cảm kích gật đầu, Tiểu Điền này rất dễ thân thiết, có một đồng nghiệp thế này rất tốt.

Ăn cơm trưa xong, hai người Tiểu Hạnh trở về phòng khám ngủ trưa, Tô Nhược Hân thì không, cô muốn mua một vài thứ để khám bệnh cho Phong Thắng, cho nên cô bèn đến cửa hàng mỹ phẩm ở gần đó.

Cô muốn mua nước hoa.

Kết quả đi hai tiệm vẫn không mua được thứ mình muốn.

Vừa định ra ngoài, vì vội vã nên đụng phải một người, Tô Nhược Hân vội lùi về sau, lễ phép nói xin lỗi. Cô vội muốn trở về phòng khám làm việc, cho nên đi không chú ý.

Cô cho rằng chỉ đụng nhẹ một cái, cô nói xin lỗi sẽ xong chuyện, không ngờ cô gái đối diện lại bình tĩnh quan sát cô, không nói một lời.

Tô Nhược Hân nghi ngờ ngẩng đầu: “Tôi làm cô bị thương ở đâu sao?”

Vừa nhìn lên, mới phát hiện người phụ nữ này nhìn cô với ánh mắt như muốn xuyên thủng người cô vậy: “Ai cho cô lá gan đó vậy, còn muốn đụng tôi bị thương á?”

Tô Nhược Hân cảm thấy người phụ nữ này khá quen mắt, có điều không thể lập tức nhớ ra đã từng gặp ở đâu, nghĩ đến việc sắp tới giờ làm, cô chỉ muốn nhanh chóng rời đi: “Nếu không làm cô bị thương thì bây giờ tôi có thể đi không? Tôi còn phải đi làm nữa.”

Có điều giọng nói của cô lúc này đã trở nên cứng rắn hơn rồi.

Trước đó hạ mình là vì cô cảm thấy đi quá nhanh đụng vào người khác, nhưng chuyện đụng vào nhau thế này trước giờ đều là hai bên không chú ý, cô không nhìn thấy cô gái này, cô ta cũng không chú ý đụng vào cô, hai người đều có lỗi, không phải lỗi của một mình cô.

Cô nói xin lỗi trước, cô gái này lại còn hống hách.

Rõ ràng là muốn bắt nạt cô.

“Không được.” Không ngờ cô gái kia lại được nước lấn tới.

Bên kia có nhân viên cửa hàng đến gần: “Cô Mai, hoan nghênh đã đến, cô đừng so đo với người một chai nước hoa cũng không có tiền mua làm gì, cô mau xem đi, hôm nay có rất nhiều sản phẩm mới, nếu cô thích thì có thể sử dụng bản dùng thử.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.