Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 688



Chương 688

Còn thân hơn cả mẹ ruột.

Mẹ ruột của cô còn chưa bao giờ đến thăm cô.

Có lẽ dù Trần Ngọc Thúy ý có đến thăm, cô cũng sẽ không gặp.

Đã một khoảng thời gian không trở về căn hộ, cô cảm thấy rất mới mẻ.

Chúc Hứa cũng thế, cậu bé vòng qua vòng lại mấy vòng, vui vẻ đến mức không biết phải bày tỏ cảm xúc như thế nào.

Đến tận chín giờ tối cậu bé mới đi ngủ.

Tô Nhược Hân ngồi yên bên cạnh cậu bé, nhìn nụ cười nhẹ nhàng trên môi cậu bé, cô cảm thấy rất vui.

Tiểu Hứa là bạn của cô.

Có Tiểu Hứa ở bên cạnh, cô cảm thấy cuộc sống cũng trở nên có mục tiêu.

Nếu không, cuộc sống sẽ giống như một vũng nước đọng không thể gợn sóng, cũng không trở nên đặc sắc được.

Tô Nhược Hân đi tắm, mãi không thấy buồn ngủ.

Dù tối qua cô không ngủ nhiều, buổi trưa cũng không ngủ trưa, nhưng vẫn không ngủ được.

Tắt đèn.

Cô ngồi yên trong phòng tối, mới phát hiện cảm giác nhớ nhung lại nhanh chóng dâng trào.

Dù cô có nhìn điện thoại bao nhiêu lần, người đàn ông kia cũng không chúc cô ngủ ngon.

Tựa như anh chưa từng bước vào thế giới của cô, cô và anh cũng chưa từng gặp nhau bao giờ vậy.

Nhưng ngay cả Mai Diễm Tinh cũng nhớ cô từng tồn tại trong thế giới của anh, anh không thể nào xoá đi được.

Không ngủ được, Tô Nhược Hân xuống giường đi đến trước cửa sổ, lặng lẽ kéo một góc rèm cửa, muốn nhìn ra thành phố đèn đuốc sáng rực.

Tầng hai mươi bảy.

Đứng ở tầng càng cao, ánh đèn trong mắt càng rực rỡ.

Đẹp quá.

Có điều những ánh đèn cũng nhanh chóng biến mất, tựa như sao băng xẹt qua trong tầm mắt, sau đó để lại những tia lửa trên thế gian.

Đèn đường của khu dân cư cũng mờ tối, chiếu xuống hoa cỏ dưới sân, tạo thành một bức tranh.

Lúc Tô Nhược Hân đang ngơ ngác ngắm nhìn, một chiếc xe chợt xuất hiện.

Bugatti.

Đó là chiếc xe dù có hóa thành tro Tô Nhược Hân cũng nhận ra.

Đó cũng là chiếc xe duy nhất ở thành phố T.

Mà chủ nhân của chiếc xe này chỉ có Hạ Thiên Tường.

Hạ Thiên Tường đến rồi.

Chắc chắn anh đến rồi.

Tô Nhược Hân chỉ cảm thấy lúc nhìn thấy chiếc xe này, cô như ngừng thở.

Cuối cùng Hạ Thiên Tường cũng đến gặp cô rồi.

Chắc chắn anh biết cô rất nhớ anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.