Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 689



Chương 689

Nhớ anh vô cùng.

Chỉ là cố gắng lắm mới không gọi điện thoại cho anh.

Bugatti chậm rãi dừng lại bên dưới toà nhà của ô.

Xe tắt máy.

Đèn cũng tắt.

Tô Nhược Hân nghĩ, Hạ Thiên Tường sắp xuống xe, sau đó đi thang máy lên.

Thậm chí cô còn nghĩ, đợi anh tiến vào căn hộ, cô phải chào hỏi với anh thế nào.

Là dè dặt không quan tâm đến anh, hay là nhiệt tình nhào đến?

Cô hơi nhớ vòng ôm của anh rồi.

Nhiệt tình nhào tới có phải hơi mất giá không.

Không quan tâm đến anh, cô lại không nỡ.

Trong nháy mắt, trong đầu cô suy nghĩ rất nhiều thứ, tất cả đều là lát nữa Hạ Thiên Tường đi lên, cô phải đối mặt với anh thế nào.

Kết quả khi cô suy nghĩ suốt một phút, cảm thấy thế này không tốt thế kia cũng không tốt, thì cô chợt phát hiện chiếc xe dưới lầu vẫn luôn rất im lặng.

Đúng thế, từ khoảnh khắc dừng lại, nó vẫn luôn im lặng.

Không một ai xuống xe.

Nhìn từ góc độ của cô, trong xe tối đen, cô không nhìn thấy gì cả.

Nhưng chiếc xe không thể tự chạy đến rồi tự dừng lại ở đó được.

Nếu không có ai xuống thì chắc chắn người đó vẫn còn ở trên xe.

Không phải Phương Tấn thì chính là Hạ Thiên Tường.

Tô Nhược Hân cảm thấy là Hạ Thiên Tường.

Sau đó, lòng bàn chân cô như mọc rể, không thể di chuyển.

Cô cứ đứng nhìn chiếc xe kia như thế, còn im lặng hơn cả nó.

Chỉ đứng nhìn chiếc xe trong căn hộ ở tầng hai mươi bảy như vậy.

Cô cảm thấy mình bị điên, nhưng cho dù bị điên cô cũng không muốn đi xuống.

Chỉ muốn đứng nhìn như thế.

Nhìn thấy chiếc xe kia cũng như nhìn thấy Hạ Thiên Tường, thấy anh ở bên cạnh cô.

Nhìn một lúc, nước mắt chợt tuôn rơi.

Cho dù anh làm lơ cô đến mấy, anh cũng đến thăm cô.

Cô đứng hơn một tiếng đồng hồ.

Chẳng mấy chốc trời sẽ sáng.

Cô cứ nghĩ đã trễ thế này, Hạ Thiên Tường sẽ muốn rời đi.

Nhưng không.

Chiếc xe vẫn đứng im ở đó.

Có điều sau nửa đêm, trong xe có ánh lửa sáng lên.

Cô biết thỉnh thoảng Hạ Thiên Tường có hút thuốc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.