Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 769



CHƯƠNG 769

Nước lạnh như băng dội vào mặt cô.

Tô Nhược Hân bị dội một gáo nước lạnh và bừng tỉnh.

Nhưng cô không hề mở mắt.

Cô phải tiếp tục giả vờ bất tỉnh.

Sau đó, cô muốn nghe xem những người muốn cô tỉnh lại sẽ nói gì.

Bọn họ chắc chắn rằng cô đang hôn mê nên nói chuyện càng thêm tùy tiện, không hề kiêng dè điều chi, cái gì cũng dám nói.

“Này, với liều lượng thuốc đó thì cô ta nên tỉnh lại rồi mới phải.”

“Đúng vậy, nếu bị tạt nước thì cô ta ắt hẳn phải tỉnh lại rồi.”

“Chẳng lẽ cô ta có thể chất đặc biệt? Nên chỉ muốn chúng ta đối xử với cô ta thế này?”

“Thành! Cậu câm miệng cho tôi. Cậu hãy chết tâm đi, bởi vì tốt nhất không nên động vào người phụ nữ này.”

“Đại ca! Tại sao anh lại nhát gan như vậy? Người đã dâng tới tận tay rồi mà anh còn sợ gì chứ?” Giọng điệu của anh Thành như thể đang “tiếc rèn sắt không thành thép”.

“Tôi nhát gan? Cậu thì biết cái gì chứ? Hiện giờ, toàn bộ thành phố T đang rất hỗn loạn. Hạ Thiên Tường và ba anh em của anh ta đều đã bắt đầu hành động. Tất cả những người có thể điều động đều đã điều động cả rồi. Toàn bộ bọn họ đều đang tìm kiếm cô ta.”

“Vậy thì sao? Họ tuyệt đối không thể tìm thấy nơi này đâu. Camera giám sát đã bị phá hủy nên họ không thể điều tra ra taxi của Nhị Thức được.” Anh Thành nói một cách thờ ơ.

“Nhưng người phụ nữ đó chưa nói rằng phải giết cô ta. Tôi luôn cảm thấy giữ lại mạng sống cho cô ta là một mối họa. Tuy nhiên, chúng ta đã nhận tiền của người ta thì nhất định phải làm việc cho họ. Người phụ nữ kia nói chúng ta cần làm gì thì chúng ta cứ làm nấy. Vì vậy, từng người các cậu hãy bớt phúng túng đi. Nếu không cần đụng tới cô ấy thì đừng trêu chọc nữa, đó cũng là cách giúp các cậu để lại một lối thoát cho chính mình đấy.”

“Đại ca! Anh nhát gan như vậy thì tại sao lúc đầu lại nhận đơn hàng này?”

“Nếu không phải là do tôi nợ người phụ nữ kia một ân tình thì cậu cho rằng tôi sẽ nhận đơn hàng này sao? Sẽ từ ngàn dặm xa xôi chạy tới đây để giúp bà ta xử lý một người phụ nữ à?”

“Được rồi, đại ca là người có tình có nghĩa nhất, bọn em đều nghe theo anh.” Anh Thành tuy rằng hơi ngứa ngáy nhưng vẫn cố buông bỏ dục vọng động vào Tô Nhược Hân.

Tô Nhược Hân đã nghe thấy toàn bộ, bây giờ cô mới biết rằng kẻ chủ mưu là một phụ nữ.

Nhưng dựa vào giọng điệu của tên đại ca thì anh ta chắc chắn sẽ không tiết lộ người phụ nữ đó là ai, cũng không muốn nói cho đàn em của mình biết.

Nếu không thể nghe chuyện này thì dù cô giả vờ ngủ tiếp cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Bởi vì sau khi ngủ một giấc, cô cảm giác cơ thể mình đã tốt hơn rất nhiều, chất độc trong người cũng đã bị đào thải bảy, tám phần mười rồi.

Vì cô vừa có thể ngủ vừa có thể vận công cùng một lúc.

Công lực hiện giờ của cô đã không còn là cấp độ cực thấp như lúc đầu nữa.

Tô Nhược Hân chậm rãi mở mắt.

Chỉ với một cái liếc mắt, cô đã trông thấy những người trong phòng.

Ba người đàn ông.

Một người là anh Thành. Cô vẫn còn nhớ rõ giọng nói của anh ta, vị trí nằm ở phía trước và ngay phía bên trái của cô.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.