Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 861



Chương 861

“Đi mà hỏi anh Hạ nhà anh ấy. Tôi đi vệ sinh đây.”

Phương Tấn thật đáng ghét. Bản lĩnh hỏi này hỏi kia một hồi đã khiến cô nhịn sắp nội thương đến nơi rồi.

Cô chạy như bay qua đường bên kia. May mà ngã tư tiếp theo là đèn đỏ nên cô có thể nhanh chóng băng qua vạch qua đường bên ngoài phòng khám.

Thật ra vốn dĩ cô muốn tới nhà vệ sinh trong phòng khám kìa, dù sao cũng là chỗ quen.

Nhưng nghĩ đến việc bên trong phòng khám còn có các đồng nghiệp làm ca đêm đang trực thì cô bỏ luôn cái suy nghĩ này trong đầu.

Vừa trốn việc nên cô thật sự rất xấu hổ.

Là nhân viên mới mà hễ ba ngày là hai lượt cứ trốn việc. Đây chắc chắn là hành vi thiếu trách nhiệm trong công việc.

Nhưng không phải cô muốn trốn việc đâu. Cô cũng hết cách rồi.

Ví dụ như chiều hôm nay, Hạ Thiên Tường ngủ ngon như vậy, cô thật sự rất ngại đánh thức anh.

May mà cửa hàng lớn đối diện cũng là chỗ quen.

Ở phía sau, Phương Tấn đứng trước chiếc Bugatti Veyron, dập điếu thuốc trong tay rồi xoay người tới cửa xe bên phía Hạ Thiên Tường, sau đó không thèm suy nghĩ đã mở cửa xe ra: “Anh Hạ, tiếp theo anh muốn đi…

Nhưng nói đến đây, Phương Tấn không dám mở miệng tiếp nữa. Đầu tiên là sững sờ nhìn cơ thể đang nằm lê lết của Hạ Thiên Tường, sau đó là nghe thấy một chữ cực kỳ dứt khoát của anh: “Cút.”

Phương Tấn đứng thẳng dậy cút luôn.

Đồng thời anh ta còn nhanh chóng đóng cửa xe lại.

Đề phòng nghiêm ngặt anh Hạ nhà anh ta bị lộ hàng.

Lộ ngực cũng không được.

Anh ta mới liếc nhìn một cái mà tim đã đập thình thịch rồi, nếu người khác nhìn thấy anh Hạ như vừa rồi e rằng sẽ nhào thẳng lên mất.

Chỉ cần nghĩ đến hình ảnh mình vừa nhìn thấy, trái tim Phương Tấn đã không kìm nổi đập nhanh hơn rồi.

Anh ta cũng thôi chẳng nghĩ xem Hạ Thiên Tường sẽ trừng phạt mình như thế nào.

Nghĩ cũng vô ích.

Vừa rồi anh ta đã trông thấy tất cả những gì nên hay không nên thấy rồi.

Phải nói là dáng người của anh Hạ thật sự rất đẹp.

Đẹp đến mức khiến cho anh ta phải hâm mộ, ghen tị và căm tức.

Chẳng trách vô vàn phụ nữ, hết người này đến người khác đều muốn trở thành người phụ nữ của anh Hạ.

Nếu anh †a không phải thẳng hơn cả thẳng thì cũng muốn trở thành người của anh.

Phương Tấn lại châm thêm một điếu thuốc nữa, thề rằng từ nay về sau chỉ cần Hạ Thiên Tường không gọi thì anh ta tuyệt đối sẽ không bao giờ mở cửa sau của xe để hỏi xem khi nào thì Hạ Thiên Tường rời đi.

Anh ta không có lá gan đó.

Khói thuốc bay vào mũi, lúc này cái tay mới bớt run rẩy.

Sau đó, anh ta bắt đầu tưởng tượng xem rốt cuộc “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.