Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 898



Chương 898

“Di động.” Không ngờ khi Tô Nhược Hân vừa châm cứu cho Hạ Thiên Tường xong thì Hạ Thiên Tường lại đòi điện thoại di động.

Tô Nhược Hân trực tiếp năm tay anh: ‘Không được dùng di động.”

“Vẫn có cá lọt lưới”.

“Vậy cũng không được. Chẳng phải anh đã có nhân chứng sống rồi sao? Đợi sau khi anh đến bệnh viện kiểm tra và xác nhận không có vấn đề gì lớn thì anh muốn làm gì cũng được, em sẽ không quản “

đâu. Nhưng mà hiện giờ thì không được.” Tô Nhược Hân nói xong thì siết chặt tay anh như một lời cảnh báo dứt khoát.

“Ba phút thôi.” Hạ Thiên Tường lấy lùi làm tiến để tiếp tục nài nỉ.

“Một giây cũng không được.”

“Nhược Hân.”

“Anh nài nỉ em cũng vô ích thôi. Em là bác sĩ nên biết rõ tình trạng của anh. Nếu anh muốn chết thì cứ nói thẳng ra, em sẽ trực tiếp đâm một cây kim bạc vào đầu anh để kết liễu mạng sống của anh. Từ nay về sau, em không cần phải lo lắng tới chuyện sống chết của anh nữa.”

Bây giờ Hạ Thiên Tường mới im lặng.

Giờ phút này, người đang lái xe là Hạ Nhị cảm thấy vô cùng bái phục Tô Nhược Hân, cảm giác đó cuồn cuộn như nước sông vậy. May là Tô Nhược Hân đã cùng lên xe. Bằng không, nếu đổi lại là anh ta chăm sóc Hạ Thiên Tường thì chắc chắn là Hạ Thiên Tường muốn cái gì, anh ta sẽ giao cái đó.

Muốn điện thoại thì đưa điện thoại. Anh ta không dám trái lời Hạ Thiên Tường chút nào.

Đây là lần đầu tiên anh ta thấy Hạ Thiên Tường ngoan ngoãn như vậy.

Quả là vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Bây giờ anh “

†a đã bội phục rồi.

Lúc này, khi nhìn Tô Nhược Hân qua kính chiếu hậu, anh ta cũng cảm thấy cô thuận mắt hơn rất nhiều.

Bởi vì bây giờ khi bình tĩnh lại, rốt cuộc anh ta cũng nhớ ra tính mạng của Hạ Thiên Tường là do Tô Nhược Hân ban cho.

Nếu lúc đó không có Tô Nhược Hân thì bây giờ Hạ Thiên Tường đã sớm biến thành một đống xương rồi.

Bây giờ anh ta vẫn có thể đi theo Hạ Thiên Tường cũng đều nhờ ân huệ của Tô Nhược Hân.

Cho nên việc Hạ Thiên Tường phạt nhốt anh ta một tháng không hề oan ức.

Trong xe chìm vào im lặng.

Tô Nhược Hân vẫn nắm chặt tay Hạ Thiên Tường: “Hạ Nhị! Bình thường anh và Hạ Nhất cũng đi theo xe của Thiên Tường ở khoảng cách không gần không xa giống như hôm nay sao?” Nếu hôm nay không xảy ra chuyện này, cô sẽ không biết rằng Hạ Nhất và Hạ Nhị vẫn luôn đi theo cô và Hạ Thiên Tường.

Chẳng qua là xe của Hạ Nhất và Hạ Nhị luôn duy trì khoảng cách với xe của Hạ Thiên Tường.

Hơn nữa, nó là một chiếc xe không mấy nổi bật, “

nếu không chú ý thì thật không dễ phát hiện ra nó.

Dù cô đã sớm biết Hạ Thiên Tường đi đâu cũng có người bảo vệ, nhưng sau tai nạn hôm nay, cô mới nhận ra sự tồn tại của Hạ Nhất và Hạ Nhị quan trọng đến nhường nào.

Nếu không, cho dù trước đó họ đã phát hiện trên cầu có điều bất thường thì cũng rất khó tự bảo vệ mình, nếu chỉ có mỗi cô và Hạ Thiên Tường.

Bởi vì cô là điểm yếu của anh.

Giống như lúc anh và cô cùng nhảy xuống lầu lúc nãy, cô đã khiến anh gặp nguy hiểm.

Sau đó có thêm Hạ Nhất và Hạ Nhị tham gia, bốn người họ không những bình an vô sự mà còn nhân tiện truy tìm được kẻ đã gài bom điều khiển từ xa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.