Ánh mắt chạm nhau, cô lập tức cảm thấy bối rối không biết làm sao, cô siết chặt túi trong tay mình, đôi môi mím lại, bước chân có vẻ ngập ngừng hơn.
Nhưng vẻ mặt không tự nhiên này của cô lại khiến người khác cảm thấy cô thật đáng yêu.
Đó là Duẫn Hạ Thuần.
Lâm Phượng Thiên đột nhiên vỗ tay tán dương.
Cô gái này, quả thật chính là Duẫn Hạ Thuần chứ không còn ai khác.
Lâm Phượng Thiên kích động nhanh chóng ném danh sách qua một bên, phấn khích nói: “Cô bé này vẫn đang học đại học sao? Có đi báo danh tham gia ứng tuyển không? Điều tra tên của cô ta, xong rồi lập tức thông báo kêu đến phỏng vấn cho tôi.
“Đạo diễn…”
“Sao?” Lâm Phượng Thiên nhìn ánh mắt mê mạng của người trợ lý bên cạnh.
“Chúng ta có thể trực tiếp xuống xe mời cô bé đó tham gia quay thử luôn không? Đâu cần phải rườm rà như thế làm gì” Trợ lý thở dài, đạo diễn có phải là đã hưng phấn quá rồi không…?
Lâm Phượng Thiên vỗ tay cái bốp nói: “Đúng rồi ha! Sao tôi lại không nghĩ ra nhỉ?”
Nói xong Lâm Phượng Thiên xuống xe, nhưng nhìn về phía cô gái lúc nãy, đã không còn thấy người ở đâu nữa rồi.
Ủa, sao không thấy, mới nãy còn đứng đó mà?
Lâm Phượng Thiên khẩn trương nhăn mặt lại, nhìn trong đám người tìm kiếm hình bóng của cô, nhưng lại không thể tìm ra.
Đi đâu mất rồi…
Trong phòng phỏng vấn tuyển trợ lý nghệ sĩ, thủ tục có vẻ rất đơn giản, chỉ cần điền vào tờ thông tin, trình giấy chứng minh nhân dân ra là có thể được nhận rồi.
Quản lý bảo ngày mai sẽ thông báo cho cô, tiền lương và đãi ngộ cũng rất cao, dù công việc có chút cực, còn phải chịu đựng tính khí cổ quái của nghệ sĩ, nhưng công việc này lại khiến Vân Thi Thi phấn chấn vô cùng.
Nhưng khi vừa bước ra khỏi cửa, một người nhìn cô với vẻ kỳ quặc hỏi: “Diện mạo của cô đẹp thế này, sao lại vào đây phỏng vấn làm trợ lý vậy? Đáng tiếc…”
Nếu cô bé này bước chân vào showbiz, chắc hẳn cũng sẽ rất nổi tiếng về sau.
Vân Thi Thi chỉ cười, không nói gì.
Lúc gần đi, cô mở tập hồ sơ ra xem lại, người phụ trách tuyển trợ lý lai lịch có vẻ không nhỏ chút nào, tên người này là Hàn Tĩnh Y.
Sở dĩ cô nghĩ thân phận người này không nhỏ là vì sau lưng các nghệ sĩ nổi tiếng đều có người chống lưng, mà những người này thì thế lực không nhỏ chút nào.
…
Lí Cầm đang vạn phần chờ mong ngồi đợi, thế nhưng Vân Na lại buồn bã đi ra, Lí Cầm thấy bộ dạng ủ rũ này của cô, lập tức hiểu ra, trong lòng cảm thấy có chút hụt hẫng.
“Sao thế?” Thấy con gái mình vẻ mặt buồn hiu, Lí Cầm sốt ruột hỏi: “Có phải không đậu rồi không? Vậy là… đạo diễn đó không chọn con sao?”
Vân Na không cam lòng nói: “Hừ… tư chất của con cao như thế, làm sao lại không thể được chọn quay thử chứ? Dù là không chọn con đóng bộ này, thì cũng phải chọn con đóng bộ khác chứ!”
“Vậy rốt cuộc là sao?”
Lí Cầm thấy cô ấp a ấp úng, trong lòng càng sốt ruột hơn, luôn miệng hỏi chuyện gì, Vân Na lúc này mới ấp úng kể lại tình hình.
Thật ra nàng đối với chuyện ứng tuyển lần này rất tự tin, trang phục, trang điểm đều chuẩn bị đúng. Vì việc tuyển chọn lần này, cô còn dành vài ngày ra để đọc hết cuốn tiểu thuyến, lời thoại gì cô cũng đã thuộc làu làu rồi.
Cô vì muốn được chọn nên phải tự tập diễn xuất một mình, cô ngồi trước gương diễn đi diễn lại, cho đến khi nhuần nhuyễn, cô vốn nghĩ lần này vai nữ chính sẽ thuộc về cô rồi. Nhưng khi cô đang tràn ngập tự tin bước vào phòng quay thử thì lại có người thông báo cho cô rằng cô không thể tham gia ứng tuyển quay thử nữa.
Rõ ràng thông báo tuyển chọn nữ diễn viên chính cho bộ > đã ghi rõ là: Tuyển chọn trên phạm vi cả nước, dù là thân phận ra sao, miễn là công dân hợp pháp thì đều có thể tham gia quay thử, thế thì tại sao đến lượt cô thì lại bị thông báo là không thể tham gia tuyển chọn chứ?