Cô Vợ Xấu Xí Hạ Tịch Nghiên

Chương 174: Tin đồn lan rộng 2



“Điều kiện gì?”

“Một lát nữa dẫn theo nhân vật nữ chính trong tin đồn cho bọn tôi gặp, vậy thì tôi sẽ giúp cậu ép xuống chuyện này, như thế nào?” Huống Thiên Hựu nói.

Mục Chính Hi: “...”

“Cứ quyết định như thế này đi, tôi chờ cậu ở công ty, cúp máy trước nha.” Nói xong, Huống Thiên Hựu trực tiếp cúp điện thoại, khóe miệng nhếch lên một nụ cười chắc chắn.

Ván cược này không thể thua được!

Anh cũng muốn xem thật giả!

Mà Mục Chính Hi ở đầu dây bên kia điện thoại, lông mày nhíu lại, không ngờ đến Huống Thiên Hựu lại đưa ra điều kiện này. Nhưng mà quen biết nhiều năm như vậy rồi, anh cũng biết nếu như làm không được thì Huống Thiên Hựu nhất định sẽ không ép xuống tin tức đó.

Muốn gặp Hạ Tịch Nghiên à?

Mục Chính Hi nhíu mày lại, khóe miệng nhịn không được mà câu lên.

Rất nhanh, Mục Chính Hi đã đến công ty.

Vừa mới lên tiếng chào hỏi với giám đốc của bộ phận công chúng, không có cách nào khắc phục đối với tin tức lần này.

Vừa nói xong không bao lâu thì Hạ Tịch Nghiên liền đến.

Bây giờ Hạ Tịch Nghiên đã trở thành người nổi tiếng ở Vân Duê.

Bọn họ ai cũng biết từ khi Hạ Tịch Nghiên bước vào Vân Duệ thì đã nhận được không ít hợp đồng lớn, hơn nữa lại đi theo Mục Chính Hi ra ra vào vào, bọn họ cũng không nghĩ gì nhiều, nhưng mà nhìn thấy tin tức ngày hôm nay...

Bọn họ đều giật hết cả mình.

Cái này là tình tiết gì đây?

Hạ Tịch Nghiên ăn mặc xinh đẹp như vậy, mà lại có hai người đàn ông ưu tú như vậy cùng lúc duỗi tay ra mời cô...

Hơn nữa xem ra giữa bọn họ hình như rất quen thuộc với nhau...

Trong lúc nhất thời, công ty có đủ loại suy đoán.

Một bên thì suy đoán cái này rốt cuộc là tình huống gì, một bên thì đoán mối quan hệ của Hạ Tịch Nghiên và Mục Chính Hi, hơn nữa còn có người đàn ông thần bí này rốt cuộc là ai, sao cũng quen biết với Hạ Tịch Nghiên vậy.

Thật ra người chân chính nổi tiếng là Hạ Tịch Nghiên.

Tất cả mọi người đều tò mò rốt cuộc cô là ai, cuối cùng đây là mối quan hệ như thế nào?

Sau khi Hạ Tịch Nghiên đi đến, cũng không có thời gian bị bàn tán, trực tiếp đi tìm Mục Chính Hi.

“Tổng giám đốc Mục.” Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính Hi, mở miệng lên tiếng.

Mục Chính Hi nhìn cô một chút: “Rất đúng giờ.”

Hạ Tịch Nghiên: “...”

Cô dám không đúng giờ ư?

Mục Chính Hi cũng đã lên tiếng uy hiếp rồi, tự gánh lấy hậu quả, cô có thể không đúng giờ được ư?

“Liên quan đến chuyện tin tức, đã nghĩ ra được cách gì chưa?” Hạ Tịch Nghiên không tranh cãi với anh, mà là trực tiếp hỏi.

Nhìn Hạ Tịch Nghiên một chút, Mục Chính Hi nói: “Có biết bao nhiêu người được mong chờ lên trang đầu của tạp chí, còn cô thì lại vội vã muốn phủi đi như vậy.”

Hạ Tịch Nghiên cười cười: “Tôi không có ham muốn một cuộc sống đầy ánh sáng.”

Nhìn nụ cười của Hạ Tịch Nghiên, Mục Chính Hi trừng cô một chút. Không biết tại sao, lúc người phụ nữ này đối mặt với anh thì mãi mãi cũng là một bộ dạng mỉm cười, nhưng mà lại không phải là nụ cười phát ra từ trong tâm.

Nghĩ đến đây, anh liền thấy khó chịu.

Liếc cô một cái: “Không muốn cuộc sống như vậy thì cứ theo tôi đi.”

Hạ Tịch Nghiên sửng sờ, Mục Chính Hi trực tiếp đi ngang qua trước mặt của cô.

Mặc dù là Hạ Tịch Nghiên có nghi vấn, nhưng mà chân lại bước đi theo: “Đi đâu vậy.”

“Đến rồi thì cô sẽ biết thôi.” Mục Chính Hi lạnh nhạt nói.

Hạ Tịch Nghiên: “...”

Mục Chính Hi cũng đã nói như vậy rồi, cô cũng không hỏi thêm gì nữa, đi theo Mục Chính Hi ra ngoài.

Ở trên xe, Hạ Tịch Nghiên ngồi ở phía sau cùng với Mục Chính Hi, tài xế lái xe, hai người bọn họ đều không nói cái gì.

Hạ Tịch Nghiên cũng không hỏi là đi đâu, có một loại cảm giác rất kỳ quái, mặc dù là Mục Chính Hi không nói cái gì cả, nhưng mà hình như Hạ Tịch Nghiên rất tin tưởng anh.

Lúc này, Mục Chính Hi cầm điện thoại di động lên trực tiếp gọi qua một dãy số: “Năm phút sau sẽ đến công ty của cậu.”

“Ok, tôi chờ cậu.”

Sau khi trò truyện ngắn ngủi thì trực tiếp cúp điện thoại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.