Cô Vợ Xinh Đẹp Lạnh Lùng Của Tôi

Chương 266: Lại đột phá rồi!



“Mình chỉ nghĩ đến việc trận pháp này có thể tụ tập linh khí, mà quên mất chức năng phong ấn của nó, sơ suất rồi!"

“Vù vù vùi”

Rõ ràng đang ở dưới nước, nhưng khi cái bóng đó lao đến, Giang Vũ vẫn nghe rõ tiếng gió rít bên tai.

“Thứ này chắc chắn là vật bị phong ấn. Chúng ta ở trên điên cuồng hấp thu linh lực để tu luyện, vô tình phá hỏng trận pháp, đã giải phóng nó ra."

Giang Vũ vừa nhanh chóng vận công vừa cảnh giác cảm nhận thứ đang lao về phía mình: “Không biết với tu vi hiện tại, mình có thể đối phó nổi không?”

Chưa kịp chuẩn bị, cái bóng kia đã xộc thẳng vào cơ thể Giang Vũ. “Không ổn! Đây là sát khí âm hàn, nó muốn nhập vào chiếm đoạt thân xác."

Sắc mặt Giang Vũ thay đổi, cảm nhận được luồng khí lạnh thấu xương bắt đầu xâm chiếm từng tế bào và dây thần kinh của mình.

“Chết tiệt, không thể để thứ này thành công, nếu không hậu quả sẽ khó lường."

Không kịp suy nghĩ nhiều, Giang Vũ ngồi xếp bằng, lơ lửng giữa dòng nước, điên cuồng vận công để chống lại sự xâm chiếm của quái vật kia.

Ngay sau đó, Giang Vũ kinh ngạc phát hiện, Cửu Chuyển Thôn Thiên Quyết lại có thể luyện hóa nuốt chửng thứ tà khí muốn nhập vào cơ thể anh.

“Ha ha ha! Quả là món hời!" Nhận ra điều đó, Giang Vũ vui mừng: “Thứ này thậm chí còn không phải là tàn hồn, chỉ là một luồng sát khí âm hàn tụ lại không tan, cũng chính là cốt lõi

của thứ mà dân gian gọi là thủy quỷ."

“Nếu người khác gặp phải, chắc chăn sẽ sống dở chết dở, còn mình thì lại có thể luyện hóa và hấp thu nó, hiệu quả không kém gì hấp thu linh khít"

Bờ sông!

"Cậu ấy đã chìm xuống được hơn mười phút rồi, chẳng lế xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sao?”

Nhìn thấy thời gian Giang Vũ biến mất đã vượt quá giới hạn nín thở của con người, Nghiêm Phá Quân lo lắng hỏi anh em nhà họ Ngô.

"Chắc sẽ không có chuyện gì đâu."

Ngô Khai Sơn không chắc chăn lắm lắc đầu: "Hấp thụ linh lực từ trong nước. để tu luyện, có thể có chuyện gì ngoài ý muốn?"

"Yên tâm đi! Với cấp bậc của chúng ta hiện tại, có thể thông qua nội tức để nín thở rất lâu."

Ngô Khai Thiên không mấy để ý mà nói: "Đặc biệt là đại ca tu luyện phương pháp khác với chúng ta, anh ấy chú trọng vào cách thở, nửa tiếng không thở cũng sẽ không có nguy hiểm."

Nửa tiếng saul

"Cậu chắc chắn cậu ấy chìm dưới nước lâu như vậy sẽ không có chuyện gì không?”

Nghiêm Phá Quân lo lắng hỏi Ngô Khai Thiên.

"Tôi... chắc vậy."

Ngô Khai Thiên nuốt nước bọt, giờ cũng không còn chắc chắn lắm.

Lại thêm nửa tiếng nữa!

"Không được! Nếu cậu ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tôi sẽ ân hận cả đời!"

Nhìn mặt hồ yên ả, Nghiêm Phá Quân không thể chịu đựng thêm được nữa, lập tức cởi bỏ quần áo, chuẩn bị nhảy xuống tìm Giang Vũ.

"Em trai, em mau đi theo, nhất định không thể để đại ca xảy ra chuyện!"

Ngô Khai Thiên cũng hoảng rồi. Dù có nội tức, nhưng việc ở dưới nước hơn một giờ mà không có động tĩnh gì cũng quá đáng sợ.

"Đại ca, anh tuyệt đối không thể có chuyện gì!"

Ngô Khai Sơn cũng nhận ra tình hình nguy cấp. Anh em bọn họ được Thanh Phong Kiếm Thần giao phó nhiệm vụ bảo vệ Giang Vũ, nếu anh gặp chuyện gì bất trắc, vậy bọn họ sẽ chết chắc.

Ngay khi Ngô Khai Sơn và Nghiêm Phá Quân chuẩn bị nhảy xuống nước, chỗ Giang Vũ biến mất bỗng phun lên một cột nước cao hơn mười mét, đường kính khoảng hai mét.

Cột nước bắn vút lên trời rồi đột ngột vỡ tan, hóa thành một cơn mưa lớn trút xuống, khiến cả ba người trên bờ bị ướt sũng như chuột lột.

Ngay sau đó, trong hồ xuất hiện một xoáy nước khổng lồ, kinh khủng hơn cả lần Giang Vũ đột phá trước đó. Trung tâm xoáy nước dường như kéo dài xuống tận đáy hồ.

Khi xoáy nước xuất hiện, cả ba người trên bờ đã nhìn thấy Giang Vũ đang ngồi khoanh chân dưới đáy hồ.

"Lại đột phá rồi!"

Ngô Khai Sơn không thể tin nổi, tròn mắt kinh ngạc. Mới hơn một tiếng trước, Giang Vũ vừa mới đột phá, giờ lại đột phá thêm lần nữa.

"Không hổ danh là người mà đại nhân coi trọng, tốc độ đột phá này, quá

nghịch thiên!"

Ngô Khai Thiên cũng ngơ ngác, ngay lập tức nghĩ đến việc Thanh Phong Kiếm Thần từng nói Giang Vũ tiến vào Luyện Khí vào buổi sáng, đột phá Tiên Thiên vào buổi chiều, thật không khác gì một yêu nghiệt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.