Con Cháu Mãn Đường - Đường Cầu

Chương 9



Tề Tu Viễn là một người cực kỳ chán ghét bị uy hiếp, từ việc hắn dứt khoát kiên quyết cùng Tề lão gia đoạn tuyệt quan hệ thì có thể nhìn ra, cực kỳ phản nghịch. Nhược điểm duy nhất chính là mấy đứa con của hắn, Tề lão gia đã nắm thóp được nhược điểm này, hắn lại không cam lòng, cũng lo lắng cho mấy đứa con trai.

Lúc Tề Tu Viễn về đến nhà, bọn họ  đều ở nhà, tụ tập ở phòng khách mỗi người đều mang vẻ mặt ngưng trọng, nhìn thấy hắn trở về mới tốt hơn một chút.

Tề Trường Hoan cùng Tề Trường Sinh lần này bị bắt cóc sợ tới mức không nhẹ, Tề Trường Hoan trực tiếp bổ nhào vào trong lòng ngực Tề Tu Viễn khóc.

“Khóc cái gì, ba ba của con còn chưa có chết đâu. Ngoan. Đừng khóc.” Tề Tu Viễn lau nước mắt và an ủi Tề Trường Hoan.

“Ừm.” Tề Trường Hoan thân thân cằm Tề Tu Viễn, “Ba ba đừng rời khỏi bọn con. “

“Ba ba luyến tiếc mấy đứa.” Tề Tu Viễn ôm Tề Trường Hoan ngồi ở trên sô pha, nhìn nhìn vẻ mặt nghiêm túc của mấy đứa con trai, cười “Được rồi, ba ba còn chưa có chết, một đám nghiêm túc như vậy làm như đang để tang sao?”

Trì Vũ nhíu mày, “Lão tìm anh làm cái gì?”

Tề Tu Viễn vẫn cười, “Sắp chết, không nghĩ giao Tề gia vào tay kẻ khác, liền tìm đứa con nghịch tử này.”

Tề Trường Sinh không cao hứng ôm tay Tề Tu Viễn, “Không phải đoạn tuyệt quan hệ rồi sao? Sao còn tìm ba ba nữa?”

Tề Tu Viễn nhéo mặt Tề Trường Sinh, “Lão đông tây nhìn nhận chính là huyết mạch. Cho dù đoạn tuyệt quan hệ, ba ba vẫn mang dòng máu của ông ta.”

“Đó chính là, muốn anh tiếp quản Tề gia?” Thẩm Thanh Ca nói ra trọng điểm.

“Ừm.” Tề Tu Viễn gật đầu, “Đối với anh cũng không phải là chuyện xấu.”

Trần Quyện rõ ràng cảm thấy không thích hợp, chẳng hề để ý lời nói của Tề Tu Viễn mà hồ nghi, “Lão có phải lại lấy chúng ta uy hiếp hay không?!”

Tề Tu Viễn không nói lời nào, Tề Nhất Tê sốt ruột kêu hắn, “Ba ba!”

Tề Tu Viễn trong lòng thở dài. Con trai hắn sao lại thông minh như thế. Ai, thôi vậy.

“Đúng. Lão nói nếu Tề gia sụp đổ, mấy đứa đều không sống qua ngày hôm sau.”

Sắc mặt mọi người đều khó coi. Bọn họ yêu Tề Tu Viễn, tất nhiên không muốn trở thành con bài để kẻ khác dùng uy hiếp Tề Tu Viễn.

“Con đi giết lão.” Tề Nhất Tê ngây người đứng lên.

“Ngồi xuống!” Tề Tu Viễn vẻ mặt nghiêm túc, “Nói mê sảng cái gì! Lão đông tây kia vốn dĩ không còn sống được mấy ngày, con giết lão không khác gì đem chôn cùng, lão chết rất đáng, nhưng ba luyến tiếc con. Ngồi xuống!”

Sắc mặt Tề Nhất Tê tốt hơn một chút, vẫn là ngoan ngoãn nghe lời ngồi xuống.

“Ba biết mọi người lo lắng, lão đông tây đơn giản chính là không muốn Tề gia rơi vào tay kẻ khác, lão muốn giao cho ba cũng không có gì không ổn, dù giao hết cho ba đến cuối cũng là rơi vào tay kẻ khác thôi.” Tề Tu Viễn vuốt vòng eo mềm dẻo của Tề Trường Hoan.

Ánh mắt Văn Hi loé lên, ảm đạm liếc Tề Nhất Tê một cái, “Có lẽ vậy.”

Buổi họp gia đình kết thúc tại đây, mỗi người trong lòng nghiền ngẫm, đối với việc bị người khác coi như con bài để uy hiếp Tề Tu Viễn, tất cả bọn họ đều canh cánh trong lòng.

“Làm sao vậy? Còn nghĩ đến chuyện đó?” Tề Tu Viễn cởi áo ngủ của Trì Vũ, thuần thục trêu đùa thắt lưng mẫn cảm của anh.

“Ừm…… Em còn lo lắng……” Trì Vũ tự giác mở chân ra, thả lỏng thân thể để ngón tay của Tề Tu Viễn đi vào. Chất bôi trơn lạnh ngắt chen vào tiểu huyệt nóng hổi, khiến cho Trì Vũ run rẩy.

“Lo lắng cái gì. Ba ba của em có chuyện gì mà giải quyết không được chứ? Thả lỏng một chút, lâu rồi không có làm nên hơi chặt.”

“Anh thân thân em.” Lâu rồi không có làm khiến Trì Vũ cũng có chút khẩn trương.

Tề Tu Viễn hôn lên môi Trì Vũ, Trì Vũ có thói quen sạch sẽ, trong miệng toàn là hương vị nước súc miệng, thơm ngon vô cùng.

Lực chú ý của Trì Vũ bị nụ hôn của Tề Tu Viễn hấp dẫn, hắn cắm vào ba ngón tay, chất bôi trơn bị ngón tay thọc vào rút ra chen sâu vào bên trong.

Cắm một hồi lâu, Trì Vũ hôn hôn lên mặt Tề Tu Viễn, “Có thể rồi, anh vào đi.”

“Em nằm sấp đi, như vậy thoải mái hơn.” Tề Tu Viễn để Trì Vũ nằm sấp xuống, lót mấy cái gối dưới bụng anh.

Tề Tu Viễn đỡ côn th*t của mình để ở huyệt khẩu Trì Vũ, “Anh đi vào nhé.”

“Ưm. A……” Trì Vũ cắn gối để không phát ra tiếng rên rỉ mắc cỡ.

“Haaa! Con trai ngoan muốn kẹp chết ba sao!” Tề Tu Viễn mạnh mẽ xoa mông Trì Vũ, côn th*t ở tiểu huyệt nhanh chóng thọc vào rút ra.

“A…… ưm……” Trì Vũ bị đỉnh không cắn được gối, đã lâu không cùng Tề Tu Viễn làm, anh có chút nhịn không được, “Ba ba! Dùng sức làm con!”

Trì Vũ ở trên giường là thuộc kiểu muộn tao (bên ngoài trầm tĩnh mà bên trong cuồng nhiệt), dùng sức thao như thế nào cũng không chịu kêu ra tiếng, hôm nay có thể nói thẳng ra như vậy chắc cũng đã nghẹn đủ lâu rồi.

“Ba ba làm chết con!” côn th*t ở bên trong tiểu huyệt ra vào liên hồi, mỗi một lần cắm vào đều đỉnh đến chỗ mẫn cảm của Trì Vũ, tiểu huyệt càng kẹp chặt hơn.


“Haizz! Bên trong con thật sướng chết mất!” Tề Tu Viễn cả người dán lên Trì Vũ, ở trên lưng của anh gặm cắn, lưu lại dấu răng đỏ tươi.

“Ưmm…… Ba ba…… Con cũng rất thoải mái…… Lại vào sâu một chút……” Trì Vũ dựng mông thẳng hùa theo va chạm của Tề Tu Viễn, gương mặt lúc nào cũng trầm tĩnh nhiễm đầy dục vọng, làm cho người khác động lòng.

Thao một hồi, Trì Vũ bắn ở trong tay Tề Tu Viễn, hắn sờ soạng tiểu côn th*t của anh một phen, tinh dịch bắn đầy tay. Tề Tu Viễn quơ tay trước mặt Trì Vũ, “Tích trữ nhiều như vậy, em nghẹn quá rồi đúng không?”

“Hừm……” Trì Vũ xoay đầu tránh cánh tay của hắn.

Tề Tu Viễn cười cười, lấy tay về, vuốt đùi Trì Vũ, trên cái đùi thon dài dính chút tinh dịch trắng bóng, sắc mặt rất tức giận.

“Anh đừng…… A……” Tinh dịch mạnh mẽ bắn ở trên mông Trì Vũ, dính đầy mông rồi chảy xuống ga giường, không có côn th*t lấp kín hậu huyệt cũng chảy ra chất bôi trơn màu trắng, Tề Tu Viễn chỉ cảm thấy cái mông này thiếu thao cực kỳ.

Trì Vũ không cần nhìn cũng biết hiện tại mông của mình ra làm sao, không khỏi quay đầu tức giận trừng mắt liếc Tề Tu Viễn một cái, nhấc chân muốn đá Tề Tu Viễn xuống giường.

Tề Tu Viễn tà ác cười, nắm chặt cổ chân Trì Vũ kéo lại, anh luống cuống, “Tề Tu Viễn!”

Tề Tu Viễn tiếp tục thọc tiến vào tiểu huyệt còn chưa khép lại, chất bôi trơn bị tiểu huyệt ép trào ra, “Con trai ngoan, kêu ba ba!”

“A! A! Ba ba! Quá nhanh!” côn th*t thô cứng lại liên tục tàn sát bừa bãi trong tiểu huyệt, điểm mẫn cảm bị quy đầu vô tình nghiền nát, khoái cảm sắc bén khiến Trì Vũ mất đi lý trí.

“Ba ba! Ba ba! Không được nữa!” Trì Vũ càng kêu, Tề Tu Viễn càng hưng phấn, thời gian bắn tinh so với lúc nãy còn lâu hơn. Chính là khổ Trì Vũ, bị lăn lộn suốt một đêm, cuối cùng cái gì cũng bắn không ra mà vẫn ngạnh ngạnh.

Quy đầu mẫn cảm đến cọ vào ga trải giường mềm mại cũng có thể mang lại khoái cảm, Trì Vũ kêu không ra tiếng, mông bị Tề Tu Viễn tùy ý đùa bỡn, côn th*t vẫn còn cương cứng cứ thọc vào rút ra trong tiểu huyệt.

Trì Vũ tức giận không được nữa, đơn giản mở rộng thân thể tiếp nhận những trận thao liên tiếp của Tề Tu Viễn. Khoái cảm chồng chất như núi, nhưng dương v*t bắn không ra gì cả, Trì Vũ khó chịu rên rỉ hừ hừ.

Nhìn thấy Trì Vũ khó chịu, bàn tay to của Tề Tu Viễn cầm dương v*t của anh vuốt ve, ôn nhu hôn lên cổ anh.

“Anh đừng sờ ……” hô hấp của Trì Vũ rối loạn, Tề Tu Viễn vuốt ve dương v*t trong tay, “Em thật sự bắn không ra……”

Tề Tu Viễn liếm lên cổ cùng vành tai của Trì Vũ, “Có thể bắn ra.”

Bắn ra cái rắm! Lúc này bắn ra chỉ có thể là nước tiểu!

Bị làm bắn ra nước tiểu, Trì Vũ thế nhưng không chống đối được người này, Tề Tu Viễn nhiều lần xoa nắn chỗ mẫn cảm làm anh chịu không nổi, dùng hết sức lực cũng không có biện pháp kéo tay hắn ra.

“Con trai ngoan. Bắn ra nào.” Tề Tu Viễn ở bên tai Trì Vũ mê hoặc, đầu lưỡi liếm ướt nhẹp tai Trì Vũ.

“Không cần……” thân thể Trì Vũ run rẩy, càng như là muốn lắm mà vẫn từ chối.

“Bắn ra thì không khó chịu nữa. Ngoan.” Giọng nói của Tề Tu Viễn càng thêm ôn nhu, động tác thao tiểu huyệt lại càng tàn nhẫn, hung hăng đỉnh tới sâu bên trong, tất cả tinh dịch đều bắn ở trong thân thể Trì Vũ.

Trì Vũ đang lơ lửng giữa hai thái cực nhịn không được kích thích bị bắn tinh, dương v*t run rẩy chảy ra vài giọt chất lỏng màu vàng, Tề Tu Viễn lại ác ý đỉnh thêm vài cái, nước tiểu màu vàng từ trong niệu đạo phóng ra, làm ướt đẫm ga trải giường.

“Anh!” Trì Vũ tức giận, bất đắc dĩ lui vào trong lòng ngực Tề Tu Viễn, chỉ có thể hung tợn trừng hắn, “Ôm em đi tắm rửa!”

Tề Tu Viễn tự biết đuối lý, vui vẻ hớn hở bế Trì Vũ vào phòng tắm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.