Lệ Lôi dẫn Hạ Lăng đi xuyên qua rừng hoa đào, đi đến bãi cỏ bên ngoài câu lạc bộ đua ngựa. Bóng cây che rợp mặt cỏ, hơn mười người nam nữ trẻ tuổi tụ tập tốp năm tốp ba, nam đều mặc quần áo hiệu, đeo đồng hồ hiệu, dáng vẻ con cháu nhà giàu, mà đám con gái ai nấy đều xinh đẹp hơn, ăn mặc tỉ mỉ, rúc vào bên cạnh đám công tử kia.
Hạ Lăng vừa thấy dáng vẻ như vậy, bước chân hơi dừng lại… Lệ Lôi xem cô như cái gì? Bạn gái sao? Bạn gái trong trường hợp này có cái gì đứng đắn? Đều là loại bò lên giường kim chủ!
Trong lòng cô ngầm tức giận.
Nhưng mà, còn chưa phát tác, đã có người nhìn thấy bọn họ:
“A, Lệ thiếu, cuối cùng anh cũng đến rồi, cô gái xinh đẹp này là ai vậy? Nhìn thật lạ mắt, anh đã dụ dỗ được khi nào vậy, không cần Lệ Lệ nữa sao?”
“Đi, cô gái xinh đẹp này không thể đánh đồng với Lệ Lệ được.” Lệ Lôi cười nhẹ, mắng một tiếng, kéo cô lên phía trước:
“Đây là Diệp Tinh Lăng, ca sỹ mới ra mắt của Thiên Nghệ chúng tôi, về sau ủng hộ nhiều hơn đấy.”
Theo lời anh ta nói, tầm mắt mọi người đều tập trung lên người Hạ Lăng. Đám đàn ông còn tốt, nhưng bảy tám cô gái lại không thân thiện như vậy, soi như tia X quang, hận không thể quét toàn thân cô từ trên xuống dưới. Xì, thật là… Trong lòng những cô gái này đều kinh thường mà nghĩ, cô gái tên Diệp Tinh Lăng này, dáng dấp cũng bình thường, ngực không đủ lớn, chân không đủ dài, mông đùi không nổi bật, cả người gầy như thiếu dinh dưỡng, trên dưới toàn thân không tìm thấy một chút ưu điểm, sao có thể ở bên một người đàn ông cực phẩm như Lệ thiếu?
Lệ thiếu rất nổi tiếng trong giới giải trí này của các cô.
Luận gia thế, anh ta đến từ hắc đạo Lệ gia, vừa thần bí lại nguy hiểm khó lường, tùy tiện dậm chân một cái, các đại gia tộc khác đều phải run rẩy; luận diện mạo, anh ta là con lai, anh tuấn không gì sánh bằng, đủ cho bất kỳ một cô gái nào cũng phải thét chói tai; luận dáng người, nghe nói cơ bắp anh ta không phải rèn luyện từ trong phòng tập thể thao giống các vị con cháu nhà giàu khác, mà từ chiến trường dùng đao kiếm thật sống mái với nhau mới có, sức quyến rũ không biết lớn hơn bao nhiêu lần so với những người khác; luận năng lực, một mình anh ta tự tay tạo ra sản nghiệp lớn, không giống con cháu nhà giàu khác phải dựa vào tiền trong nhà; luận thông minh tài trí, luận phẩm vị, luận mức độ có tiền, luận bản lĩnh dỗ dành phụ nữ…
Mỗi phương diện, đều là Lệ Lôi thắng tuyệt đối.
Một người đàn ông hoàn mỹ như vậy, bây giờ lại dẫn theo một bạn gái tư sắc bình thường, muốn các c kia phải nhẫn nhịn như thế nào?
Các cô có điểm nào không bằng Hạ Lăng, tại sao Lệ thiếu lại cố tình coi trọng Hạ Lăng?
Đám phụ nữ rất không vui, vô cùng không vui.
“Diệp Tinh Lăng?” Một cô gái xinh đẹp cười duyên, dựa sát vào lồng ngực kim chủ mình:
“Chưa nghe nói đến, đi theo Lệ thiếu là tốt rồi, cho dù bình thường thế nào, đều có thể ra mắt làm ca sĩ.” Ý trong lời nói chính là, Hạ Lăng được làm ca sĩ, không phải dựa vào bản lĩnh của mình, mà dựa vào quy tắc ngầm, để Lệ Lôi cho cô đi cửa sau.
“Không đi theo anh ta, tôi cũng có thể làm ca sỹ.” Hạ Lăng lạnh lùng nói.
Cô không vui, nói chyện sẽ rất trực tiếp, không uyển chuyển một chút nào.
Người xung quanh hít vào một ngụm khí lạnh, cô điên rồi sao, sao lại nói như vậy? Chặn cô gái xinh đẹp kia còn chưa tính, làm sao lại tiện thể kèm thêm Lệ Lôi nữa? Cô có biết Lệ Lôi là ai không, có biết anh ta động đầu ngón tay cũng có thể bóp chết cô không?
Rất nhiều cô gái lộ ra vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, đắc tội Lệ thiếu, vậy chờ chết đi. Đừng tưởng rằng Lệ thiếu luôn cười, thì tính tình sẽ tốt, trên thực tế, trong số con cháu nhà giàu này, anh ta là người nóng tính nhất, không thể chọc vào nhất. Nghe đồn, từng có một người bạn gái nói sai một câu, anh ta đã cắt nát cô ấy, sau đó đút cho sủng vật làm đồ ăn…
Các cô gái chờ xem trò hay của Hạ Lăng, ngay cả nhóm con cháu nhà giàu cũng rất hứng thú nhìn Lệ Lôi xử phạt như thế nào.
Nhưng Lệ Lôi lại rất dễ tính mà sờ mũi:
“Đúng đúng đúng, không có tôi, cô vẫn có thể làm ca sĩ.”
Một đám sợ ngây người, đây là gạt người sao, Lệ thiếu táo bạo lại không dễ chọc trong truyền thuyết thế mà không tức giận? Nghe giọng điệu này, rõ ràng là đang nhường, muốn dỗ cô gái trước mặt này? Quả thật là hủy mất tam quan rồi!
Lại nhìn Hạ Lăng, vẻ mặt cô bình tĩnh: “Anh biết là tốt.” Vô nghĩa, tiềm chất thiên hậu, cô đến công ty giải trí nào, chính là cho công ty đó mặt mũi, còn muốn anh ta tâng bốc?
Một đám người vây xem lại sợ ngây người, cô gái này, làm sao lại không khách khí như vậy! Làm sao lại có vẻ đương nhiên như thế!
Lệ Lôi cũng không đâm chọc, cười đổi đề tài, giới thiệu với cô:
“Nào, vị soái ca trước mặt này là người thừa kế Đỗ gia ở Thành Đông Đỗ Vân Phong, bên trái là tam thiếu gia của Lưu gia kinh doanh bất động sản, bên cạnh là nhị thiếu gia của chuỗi nhà hàng ẩm thực Chu gia…” Anh ta giới thiệu tất cả đám con cháu nhà giàu ở đây cho Hạ Lăng nhận biết.
Lúc đầu, đám con cháu nhà giàu có chút giật mình, nhưng bọn họ đã nhìn quen các loại trường hợp, rất nhanh, Đỗ Vân Phong dẫn đầu đám con cháu nhà giàu chào hỏi cô, xem như đã làm quen nhau.
Nếu lúc đầu đám phụ nữ chỉ nhìn Hạ Lăng có chút không vừa mắt, bây giờ chính là hâm mộ ghen tỵ, hận đến tức điên, dựa vào cái gì, Lệ thiếu sẽ chính thức giới thiệu cô cho những người khác? Phải biết rằng, bạn gái, nói trắng ra chính là đồ chơi của kim chủ, không có địa vị thực sự, kim chủ căn bản sẽ không giới thiệu một món đồ chơi cho bạn bè. Giống vài người các cô, lúc bị dẫn đến đều không được chính thức giới thiệu, tồn tại giống như vật phụ thuộc vào kim chủ.
Nhưng mà, Lệ thiếu làm sao vậy?
Việc này đám phụ nữ đều không nghĩ ra, nhưng nhóm con cháu nhà giàu như Đỗ Vân Phong đã gặp qua việc đời, thông minh, bụng dạ khôn ngoan, nghĩ một chút liền hiểu, dựa vào thân phận và tính tình của Lệ Lôi, căn bản không có khả năng cho một món đồ chơi lên mặt, nếu đã trịnh trọng giới thiệu cho bọn họ, khẳng định không phải đơn giản là một món đồ chơi như vậy.
“Đây là bạn gái chính thức sao?” Đỗ Vân Phong trêu chọc.
Trái tim đám phụ nữ nhảy lên cổ họng, không thể nào, chẳng lẽ Hạ Lăng này là bạn gái chính thức của Lệ thiếu? Không phải chứ, cô ta bình thường như vậy, làm sao xứng đôi với Lệ thiếu?
“Sao có thể chứ.” Lệ Lôi cười tủm tỉm.
Đám phụ nữ lập tức nhẹ nhàng thở ra, nói sao nhỉ, con cóc xấu xí thì đừng nghĩ ăn thịt thiên nga.
Nhưng câu nói tiếp theo của Lệ Lôi khiến trái tim pha lê các cô vỡ vụn đầy đất…
“Tôi còn chưa theo đuổi được đâu.” Anh ta có chút ủy khuất nói.
Đỗ Vân Phong:
“…”
Lưu gia Tam thiếu gia:
“…”
Chu gia nhị thiếu gia:
“…”
Lệ thiếu, đừng thở mạnh như vậy, hơn nữa, tin tức này có bao nhiêu kinh hãi, ngài có biết không? Dựa vào thủ đoạn và năng lực theo đuổi phụ nữ của Lệ thiếu ngài, thế mà không theo đuổi được cô gái nhìn rất bình thường này? Đừng náo loạn được không.
Một đám người yên lặng phỉ nhổ trong lòng.
Hạ Lăng nhíu mày, nói thẳng ra:
“Đừng nháo.”
Lệ Lôi ủy khuất nhìn cô.
Vì thế Hạ Lăng cũng không nhịn được phỉ nhổ, ông chủ Lệ, rốt cuộc năm nay ngài bao nhiêu tuổi? Làm sao còn học trẻ con làm nũng? Giả vờ ủy khuất cho ai xem? Ngài cho rằng tôi sẽ mềm lòng sao?... Không có đâu!
Hạ Lăng nghiến răng, làm lơ anh ta.
Lệ Lôi vùng vằng chớp chớp mắt, thấy Hạ Lăng thật sự không để ý đến mình, lại chớp mắt, thu hồi vẻ mặt ủy khuất, cọ lên người cô:
“Cùng tôi đi cưỡi ngựa.”
“Không.” Hạ Lăng dứt khoát cự tuyệt.
“Vì sao?” Anh ta lại muốn giả vờ ủy khuất.
“Tôi đến kỳ sinh lý.” Cô hợp tình hợp lý nói.
Lệ Lôi:
“…”
Vì thế, một đám con cháu nhà giàu dẫn theo bạn gái, chậm rãi đi cưỡi ngựa, chỉ lưu lại một mình Hạ Lăng, thoải mái làm ổ trên ghế mây, phơi dưới ánh mặt trời ấm áp mà uống trà.
Trộm thư giãn nửa ngày, cứ lãng phí thời gian như vậy, cũng không tồi.
Nhưng mà, còn chưa thoải mái được bao lâu, phiền toái đã tìm đến cửa.