Con Đường Vận Mệnh

Chương 150: Địa Ngục biển khơi



Nhìn thấy thế quân không ổn, Thái Mạo không nhịn được mà lập tứ hạ lệnh.”Kim Vệ Binh ở lại chuẫn bị công thành. Còn tất cả lên thuyền phản kích.”

Mấy tên binh cấp 3 còn trên bờ, không nhịn được mà hoảng sợ, càng đẩy nhanh tốc độ lên thuyền, giống như là Thái Mạo đang chuẩn bị bỏ rơi bọn chúng vậy.

Trái ngước với đám bihn cấp 4, Kim Vệ Binh chính la hạch tâm của Thái Mạo, bọn chúng chính là Hoàn Kim Bộ thuộc bộ binh cấp 4, tuy chỉ là binh cấp 4 phổ thông, thế nhưng tư chất và tố chất đều vượt xa đám binh cấp 3. 

700 Kim Vệ Binh, ngay lập tức dựng khiên lên tạo thành một tường khiên cao 1,5m bao bọc tất cả vào bên trong, từng bước, từng bước chậm chạm mà tiến về thành lũy.

Sương mù che mắt họ, cũng đồng thời che mắt quân thủ thành. Nên tạo điều kiệm thuận lợi cho bọn họ áp sát thành.

Chỉ huy đám Kim Vệ Binh chính là một võ tướng cấp 2 Thái Lang là bộ hạ của gia tộc Thái Thị Kinh Châu. Tên này cũng không phai dạng vừa, hắn đã đi theo Thái Mạo từ rất lâu, từ lúc Thái Mạo chỉ mà một tên phó bách phu trưởng nhỏ nhoi.

Thái Lang thuộc chức nghiệp võ tướng Cấm Vệ Quân. Chỉ huy sở trường binh lính là Bộ Binh và Thương Binh. Với kỹ năng [ Nộ Hống ] của mình, trong giao chiến cận chiến giáp lá cà thì hắn hầu như vô địch.

[Nộ Hống] thi triển kỹ năng khiến cho đối phương giảm 50 sĩ khí, tiếng rống khiếp đảm làm cho đối phương giảm đi một nhịp trong chiến đấu.

Nghe thì có vẻ kỹ năng này rất yếu, thế nhưng trong chiến đấu 1 điểm sĩ khí cũng có thể quyết định thắng thua, hơn nữa chiến đấu chậm đi một nhịp, cũng đủ làm đối thủ một kích chí mạng rồi.

Vì thế đơn đấu võ tướng hoặc là quần công giáp lá cà thì tinh binh của hắn cũng vượt trội hơn so với địch nhân.

Cả hai đội quân cùng bắt đầu vây công Trấn Hải Thành. Còn phía trên tường thành Hùng Phong vẫn vô cùng chăm chú, tiếng đánh nhau, tiếng thuyền cháy, tiếng hỏa cầu tên bay vọng về. trong lòng rúng động không thôi.

Chiến đấu trên mặt biển ngày càng dữ dội, quân Kinh Châu có dấu hiệu đột kích được đội hình, dưới buff kỹ năng [ Tế Xạ] của Thái Hòa, chiến đấu thủy quân là chiến trường hiệu quả nhất. lấy Hoàng Tổ làm mũi nhọn trận hình quân Kinh Châu như một mũi thép xuyên thủng đội hình Sa Long.

Thế nhưng Sa Long không có một chút hoảng loạn, mà khóe miệng còn cười nhạt, tay hắn khẽ vung Đại Long Đao, ngay lập tức kỳ binh thay đổi hiệu lệnh rống trận từ ầm ầm sư sơn long phá núi chuyển sang dồn dập và mãnh liệt.

Ngay lập tức trận hình biến đổi. các chiền thuyền đang giao thủ bằng cung tên và chiền ngay lập tức bộ binh thế bào chổ trống dựng khiên lên. Sau đó chiền thuyền cỡ lớn lụi ra sau dựng thành một hàng kiên cố. đễ cho thuyền Kinh Châu dể dàng mà đâm qua đội hình.

Kim Liên đứng cạnh bên Sa Long, nhìn thấy cảnh giết chóc, không những không hoảng sợ mà còn lộ rat nét cười dâm đãng diêm dúa.

“ ha ha ha! tới lúc rồi! mỹ nhân của ta à!” Sa Long cười dài một tiếng, tay trái không nhịn đươc mà bóp lên bờ mông căng tròn đẩy đà của ả.

[ Hỏa Cầu ] Kim Kiên không nhịn được mà lườm mị hoặc Sa Long một cái rồi sau đó lại tung ra đại kỹ năng của mình.

Tiếp đó Sa Long cũng ngay lập tức thi triễn kỹ năng của mình [ Tiễn Vũ] gia tăng 150% sát thương 120% tốc độ bắn tên trong vòng 1 giờ.

Hai đại kỹ năng tung ra cùng một lúc. Mũi tên dưới sự trợ uy của hỏa cầu trở thành tên lữa. mũi tên bốc khó nghi ngút không dừng một chút là ào ào tấn công lên các chuyến thuyền của Khoái Việt.

Đây chính là đại sát khí mà Sa Long nắm trong tay. 

Thông thường theo qui tắc của cong đường vận mệnh, không thể tự tiện bắn tên lửa, vì đây là đại sát khí cần phải có trang bị hoặc vật đặc thù mới có khả năm bắn tên lữa.

Ví như cung binh cấp 3 Hỏa Cung, cung binh cấp 4 Diệm Cung. Hai loại binh chủng này mới có khả năng bắn ra tên lửa mà thôi. 

Còn trường hợp thứ hai là võ tướng sở hữu kỹ năng cho phép bắn cung lửa như [ Hỏa Nỗ].

Và đây là trường hợp khác, điều mà Hoàng Kỳ Phương tuy rằng có trí nhớ kiếp trước, nhưng nàng cũng chưa hề gặp qua, kỹ năng kết hợp.

Đối diện với mưa hỏa tên, Khoái Việt không còn giữ bình tĩnh được nữa, lòng hắn vô cùng hoảng sợ, hắn là mưu sĩ mà mưu sĩ thì rất là sợ chết, đám mưu sĩ không có gì ngoài cái miệng cả. đứng sau màn chỉ huy thì là vô đối, còn đứng trước đầu sóng ngọn gió thì bọ họ chỉ là những thư sinh trói gà không chặt mà thôi.

Hắn ngay lập tức đấm vào lồng ngực, miệng phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi rơi vãi đầy trền mạn tàu. Mặt hắn nhanh chóng tái nhợt. 

Khoái Việt đã hy sinh 3 năm thọ nguyên của mình để làm tế phẩm tiếp thuc thi triễn kỹ năng [ Hải Tiểu ] của mình.

Mỗi loại kỹ năng đều có thời gian chờ, tùy vào sức mạnh và mức thực dụng mà mỗi loại kỹ năng có thời gian hồi skill khác nhau.

Mà muốn bỏ qua thời gian hồi kỹ năng phải trả một cái giá lớn, ví như là hy sinh thọ mệnh để thi triển. nếu là người chơi thì phải trả một giá đắt như vĩnh viễn mất đi chỉ số nào đó, hoặc là hy sinh thường dân. Nói chung là phải trả giá đề cưỡng chế.

Nếu không như thế những người chơi nắm giữ kỹ năng sát thương diện rộng, liên tục thi triễn sẽ quét ngang chiến trường, một mình cân hết vậy thì sẽ không còn thú vị và bất công đối với người chơi NPC khác.

Hai tay rung rẫy Khoai Việt vung lên thật mạnh, từ dưới lòng biển một bức tường nước thật lớn được dựng lên che chắn toàn bộ đội thuyền của hắn. 

Ngay lập tức những mũi hỏa tên cháy ngùn ngụt kia bị vô hiệu hóa, hóa giải một đại sát chiêu của Sa Long.

Sa Long cũng không phải tay vừa, vừa nhìn thấy tường nước dựng lên thì hắn cũng không có ngu mà tiếp tục cho thuyền giáp lá cà, bởi vì đây là một kỹ năng khá là đối phó, đánh nhanh thắng nhanh, hoặc cường công sẽ không có hiệu quả.

Hau lập tức tiến chiên vang lên một tiếng thật to 

“ Cooonnnnnnnng”

Nhận được chiêng lệnh toàn bộ thuyền hải tặc ngay lập tức thoát ra khỏi trận địa.

“ lũ hải tặc man rợ! các ngươi chạy đi đâu. Ta hy sinh ba năm tuổi thọ! thì các ngươi phải trả giá bằng sinh mệnh của mình!” Khoái Việt gầm lên.

Bất ngờ cột nước cao lớn kia đổ ập về hai bên, sóng lớn cuồn cuộn mãnh liệt ập vào chiến thuyền Hải Tặc.

Sóng lớn xé tan cả mạng thuyền, hải tặc bị sóng biển đánh tả tơi, vô số kẽ rớt xuống nước. sóng lớn không dừng lại ở đó mà hết lần này đến lần khác công phạt chiến thuyền hải tặc. 

Mông Đồng thuyền, Lâu Thuyền, bị đánh tả tơi, chỉ có cự hạm Dư Hoàng chiến thuyền thì vẫn vững như sơn.

Đột Mạo thuyền không ngừng băng qua sóng lớn một mực giữ khoảng cách với quân Kinh Châu, khiến bọn chúng chạy cũng khó mà đánh cũng chẳng xong.

Chiến trường một mực bị kéo giãn ra. Bất chợt dưới sóng biến vở òa ra rất nhiều bọt khí, có cái to bằng trứng gà, có cái to bằng cái tô, số lượng bọt khi không ngừng dân trào, giống như lòng biển bây giờ chính là một cái hồ nước sôi, chẳng mấy chốc vân vụ tan đi để lộ ra toàn bộ chiến trường tàn khốc.

“ con mẹ nó! Không hay! Bị hố rồi!” Sa Long cảm giác cực kỳ bất an, hắn biết quân sư của hắn Kim Tiền không phải là một tên dễ dàng đối phó. Thế trận thay đổi hẳn là tên kia đã có dự mưu gì rồi.

“ rút! Mau rút quân!” Sa Long gầm lên. Tiếng thét của hắn lanh lãnh vang cả chiến trận.

Thế nhưng lúc này đã quá muộn, mặt biển sôi trào ngày càng dữ dội.

“ Ầm!” tiêng vang thật lớn, ngay bên cạnh chiến thuyền của Khoái Việt, một chiếc Mông đồng thuyền cao cấp bị hất tung lên trời thân thuyền bị vỡ nát, tan thành mãnh nhỏ. Vô số quân lính rơi vãi trong không trung.

Khoái Việt còn chưa hoàn hồn, thì lại một tiếng ầm thật lớn, lại là một chiếc thuyền khác bay lên, lần này là một chiếu lâu thuyền trung cấp thuộc về Hải Tặc.

Nó bay lên không trung cao đến tận 7m, thân thuyền bị xé toan, máu tươi hòa tan cũng nước biển tạo ra một cảnh sác quỷ dị. hồ máu sôi trào, giống như lò luyện ác quỷ chỉ có bên trong đia ngục mới có.

“ rút! mau rút!” cả hai bên cùng đồng thanh quát lớn.

Thế nhưng Kim Tiền bỏ ra cái vốn thật lớn, đám người kia chạy được sao? Đương nhiên làm không thể.

Những cột nước to bằng cái cột đình không ngừng tung lên không trung, có cái trúng chiến thuyền, có cái thì không, thế nhưng số lượng cột nước ngày càng nhiều, nó giống như những quả bộc phá dưới biển. 

Từng cột, từng cột nước sé toan cả một chiến trường hải chiến.

Vân vụ đã ta, cả một vùng biển hổn loạn máu tươi loan lỗ khắp nơi, tay đứt, chân lìa, đầu lâu xương sọ văng tứ tán, tim gan phèo phổ nổi lềnh bền trên mặt biển.

Hùng Phong đứng trên tường thành sắc mặt hắn tái nhợt không còn một giọt máu. Đó là gì? thần tiên đánh nhau, ruồi muỗi chết. với sức của hắn không thể náo có thể chống cự được kẻ kia, một người hạ toàn bộ chiến trường.

Mà Thái Lang chỉ chỉ số quân còn lại của Thái Mạo cũng hoảng sợ vô cùng, thế nhưng hắn vô cùng tin tưởng rằng Thái Mạo còn sống, bởi vì Thái Mạo là chủ tướng, nếu chủ tướng chết thì Sĩ khí và sức chiến đấu của hắn sẽ giảm đi 30%. Mà hiện tại tuy sĩ khí của đội quân giảm đi không ít, nhưng sức chiến đấu vẫn còn y nguyên.

Sa Thiếc cũng mất hồn, thế nhưng hắn cảm giác được Sa Long vẫn vòn sống, bọn họ sẽ có khả năng lật kèo trong thế hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.