Thẩm Lục đưa Lạc Lạc đi, để lại tôi một mình.
Hu hu hu.
Nhưng người đại diện không để tôi ngồi yên, tôi bắt đầu có quyền lựa chọn kịch bản, ha ha.
Tương lai của tôi là một màu tươi sáng!
Sau khi bộ phim quay với Thẩm Lục được phát sóng, không ngờ mọi người lại bắt đầu thích tôi và Thẩm Lục hơn, còn Bàng Tĩnh thì hoàn toàn bị phớt lờ.
Đúng lúc Bàng Tĩnh bị tung scandal, Đạo diễn cắt nối biên tập suốt đêm, cuối cùng cắt tôi thành nữ chính.
Sau khi chỉnh sửa, bộ phim đã thật sự bùng nổ!
Thông qua bộ phim này, tôi đã hoàn toàn bước vào hàng ngũ những diễn viên thực lực. Tôi nhận được rất nhiều hoạt động khác nhau. Tôi càng ngày càng bận và không thể chăm sóc Lạc Lạc.
May mắn, Lạc Lạc được Thẩm Lục đón đi, mỗi ngày đều gọi báo cáo tình hình cho tôi.
Trong video tôi nhìn thấy vợ của Thẩm Lục. Cô ấy là một người phụ nữ xinh đẹp như búp bê sứ, chỉ nhìn một cái thôi cũng khiến người ta cảm thấy muốn che chở.
Tôi nói với Lạc Lạc: "Hãy chăm sóc cho dì thật tốt."
Lạc Lạc gật đầu: "Con biết rồi. Mẹ cũng nên chăm sóc bản thân thật tốt và đừng để mình mệt mỏi."
Khoảng thời gian ngắn ngủi ấm áp qua đi, tôi lại đắm mình vào việc quay phim.
Thật bất ngờ, mọi thứ bùng nổ!
Tôi cảm thấy nhất định là nữ thần may mắn đã chiếu cố tôi.
Tôi được đề cử Ảnh hậu tiếp theo, tin tức nội bộ cho tôi biết, cúp này chắc chắn vào tay tôi.
Khi biết tin, tôi cảm thấy vô cùng phấn khích. Mục tiêu mà tôi đã dày công bấy lâu nay cuối cùng cũng đã hoàn thành!
Tôi cũng đã đạt được điều mình mơ ước!
Đêm trao giải là một buổi tụ hội hoành tráng của các ngôi sao. Người dẫn chương trình trên sân khấu nói không ngừng nhưng tôi lại không nghe thấy một lời nào.
“Và sau đây, chúng tôi xin mời Giang Nguyệt!"
Khoảnh khắc nghe thấy tên mình, pháo hoa rực rỡ bùng nổ trong tâm trí tôi.
Tôi quên cả phản ứng, Lạc Lạc ở bên cạnh gọi tôi: "Mẹ ơi, mẹ lên sân khấu đi!"
Tôi theo quán tính bước lên sân khấu, cầm trên tay chiếc cúp, bao nhiêu năm đau khổ bỗng chốc trôi qua.
"Trước hết, tôi muốn cảm ơn con gái tôi, Lạc Lạc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/con-gai-ba-tuoi-dua-toi-bay-cao/c37.html.]
Lạc Lạc đã đóng góp rất nhiều cho hành trình này.
Chưa kịp nói gì thì mắt tôi đã đỏ hoe.
Dưới sân khấu, Lạc Lạc đang nhảy múa xung quanh và mỉm cười rạng rỡ.
"Mẹ ơi, mẹ là người tuyệt vời nhất! Con yêu mẹ nhất! Mẹ tuyệt vời nhất!"
Tôi nín khóc và cười: “Chắc hẳn mọi người rất tò mò cha của Lạc Lạc là ai. Anh ấy là người mà tôi rất yêu quý, nhưng anh ấy lại ra đi quá sớm và chỉ để lại cho tôi bé Lạc Lạc. Đó là lý do vì sao tôi đã không về nhà trong suốt mấy năm qua. Bảy năm rồi tôi không dám cho gia đình biết về hoàn cảnh của mình.”
"Thay vì nói rằng tôi đã cho Lạc Lạc sự sống, thì hãy nói rằng Lạc Lạc đã cho tôi hy vọng. Trong vô số đêm đen, Lạc Lạc vẫn ở bên tôi, khiến tôi không cô đơn hay sợ hãi. Con bé luôn là chỗ dựa vững chắc của tôi."
Trên khán đài có người hỏi: “Còn Thẩm Lục thì sao…”
Tôi mỉm cười nói: “Chúng tôi là bạn bè. Anh ấy là cha đỡ đầu của Lạc Lạc. Thế thôi.”
Lạc Lạc đột nhiên chạy lên sân khấu và yêu cầu tôi đưa micro cho cô bé.
Một giây tiếp theo, một giọng nói trong trẻo vang lên: "Mẹ có tiền, và sẽ mở tìm bạn đời online!”
Tôi nhanh chóng bịt miệng con bé lại và nói: "Đừng nghe trẻ con nói lung tung!"
Tôi không muốn đàn ông.
Lúc trước tình yêu đã khiến cho tôi như vậy, nếu lại yêu thì tôi sợ mình chịu không nổi.
Có những tràng cười từ phía khán giả.
Sau khi kết thúc bài phát biểu dài dòng, tôi bế Lạc Lạc trở lại chỗ ngồi và thì thầm: "Đừng nghĩ đến việc tìm một người đàn ông cho mẹ. Mẹ còn muốn sống thêm vài chục năm nữa.”
"Mẹ ơi, con người phải học cách nhìn về phía trước."
Cô bé đã đưa bàn tay nhỏ bé chỉ về một hướng. Và tôi vô tình nhìn theo.
Giây tiếp theo, m.á.u khắp cơ thể tôi dường như đông cứng lại.
Trong góc tối phía xa, có một người đàn ông đang đứng đút tay vào túi quần, nhìn tôi bằng đôi mắt đen láy.
Khuôn mặt đó giống hệt khuôn mặt của người bạn trai c.h.ế.t trẻ của tôi.
"Mẹ ơi?"
Tôi chợt tỉnh táo lại, tim đập loạn xạ, hơi hoảng hốt nhìn Lạc Lạc.
"Có chuyện gì vậy?"
"Tìm một người cha cho con. He he”