- Em: Thế mục đích của cuộc hẹn hôm nay là gì vậy?
- T*: *Nhỏ đỏ mặt một tẹo, quay đi chỗ khác* Thì gặp thôi, chứ không có mục đích gì
Bất chợt, em lại thấy tim đập mạnh. Cảm giác ấy. chính là cảm giác mà mỗi khi em gần nhỏ, là cảm giác em đã trải qua cùng nhỏ, khi ở bên cạnh nhỏ. Và giờ đây, em lại rung động thêm một lần nữa với bé T*, lần đâu tiên (chính xác là lần thứ 2) em gặp mặt. Một hình bóng thân quen, cảm giác thân quen lại xuất hiện.
- Bé T*: Dạ, thì buồn quá, kiếm người nói chuyện thôi.
- Em: Uhm, em buồn gì, anh không biết, nhưng dù sao cũng chúc em sớm vượt qua, mau hết buồn ngen.
- Bé T*: dạ, cảm ơn anh.
Và qua buổi trò chuyện ngày hôm đó. Em nhận ra rằng không ngờ mình lại có cơ hội gặp một bóng hình khác của nhỏ ngay trên mảnh đất Sài Gòn này.
Bé T*: Cao, tầm tầm nhỏ, tóc đen, dài, xỏa 2 bên. Hiện đang là nhân viên cho một công ty Singapore, chi nhánh tại Việt Nam. Hoạt náo, năng động, thân thiện, cởi mở. Có nhiều sở thích giống em, nhiều điêm tương đồng với em… Là những thông tin sơ bộ mà em biết được về nhỏ.
Ngày hôm đó, sau khi đưa nhỏ ra sân bay, và uống café với bé T*, em về thẳng phòng luôn, xin phép sếp hôm đó không làm việc. Bởi ngồi văn phòng mà không có cảm giác làm việc cũng vậy. Về phòng, ngủ một giấc tới chiều luôn. Chiều hôm đó, đang nằm lim dim, lơ tơ mơ chưa tỉnh hẳn thì nhận được tin nhắn Line từ bé T*,
- Bé T*: Hello, anh đang làm gì đó?
- Em: anh đang ngủ, mới ngủ dậy.
- Bé T*: Ngủ gì như heo vậy trời. ngủ nhiều vào, em bắt đi cân kí xuất chuồng luôn. ^^
- Em: hì hì.
- Bé T*: cười gì?
- Em: Không có gì.
- Bé T*: thôi anh làm gì thì làm đi, không làm phiền anh nữa.
- Em: thế nhắn tin cho anh có việc gì không? Tính cho quà anh hả?
- Bé T*: nhớ anh nên nhắn tin được hông? Hihi, thôi em out đây, không phiền anh nữa, anh iu…plezzz plezzz
- Em: …???
Chắc là nhỏ đang đùa.
Nằm ráng một xíu nữa. hình bóng nhỏ vẫn còn đang xuất hiện đâu đây. Những kỉ niệm cùng nhỏ, những phút giây được bên nhỏ sao cảm thấy ngắn đến như vậy. Nằm bất chợt mỉm cười với những khoảnh khắc được gần bên nhỏ