Con Mèo Cuối Cùng Trong Vũ Trụ

Chương 71: Đạt thành chung nhận thức.jpg



Editor: Mèo Chè

Gần đây tâm trạng Nguyên soái rất tốt.

Đây là nhận thức chung của tất cả những người ở trên chủ hạm và có thể tiếp xúc gần với Quý Tu Quân.

Dù bên ngoài vẫn là dáng vẻ lạnh lùng lãnh đạm không gần người, nhưng lúc đứng đối diện thì cảm giác áp bách đầy chân thực kia đã giảm bớt rất nhiều so với ngày xưa.

Dùng một hình ảnh để ví von chính là từ khí thế hung ác đến mức khiến cho người ta không dám lải nhải đôi câu sau lưng biến thành mức độ người ta có thể dùng hết dũng khí đi chào hỏi đàng hoàng.

—— Dường như không tốt hơn bao nhiêu, nhưng đối với Nguyên soái Quý luôn nói năng thận trọng nhiều năm, truyền thông còn gần như chưa hề chụp được một tấm hình tươi cười của anh mà nói, thì đây đã là một tiến bộ vô cùng lớn.

Tâm trạng vui vẻ của Nguyên soái Quý quả thật dùng mắt thường cũng thấy được.

Không ai rõ lý do tâm trạng Nguyên soái vui vẻ, nhưng kết hợp với thời gian tâm trạng anh bắt đầu thay đổi, nhiều người đoán rằng chắc là do lần hành động cực kỳ mạch lạc đánh bại đội tiên phong của quân tự do.

Dù sao người có thể tiếp xúc gần với Nguyên soái Quý đa số đều là sĩ quan đã bò tới cấp tướng hoặc sắp tới cấp tướng, nên độ nhạy cảm của họ đối với chiến cuộc vô cùng cao.

Trong khoảng thời gian năm tiếng, dù đối phương gần như bị họ đè đánh nhưng cũng đủ để mọi người nhìn ra chiến thuật của chúng là do ai bày ra.

Là vị tham mưu thần bí chưa từng lộ diện, cũng chưa từng lộ tên của quân tự do.

Phong cách hết sức rõ ràng.

Phải biết chiến thuật kiểu mới này đến nay vẫn là đầu đề nghiên cứu của quân bộ, một nhóm chuyên gia quân sự của tinh tế vẫn chưa nghĩ ra cách vận hành đâu, nhóm tướng lĩnh bọn họ cũng nghiên cứu không ít.

Dù vẫn chưa nghiên cứu ra cái gì nhưng đối với phong cách chiến thuật đặc biệt này, họ vừa nhìn đã gần như biết ngay cuộc chiến bất ngờ này xuất phát từ tay người nào.

Thực tế là trừ cảm kích những Quân đoàn trưởng, tất cả mọi người còn cảm thấy hết sức kinh ngạc vì lần này họ có thể đè đội tiên phong của quân tự do ra đánh.

Quả thật là họ có lòng tin tràn đầy đối với Quân đoàn và Nguyên soái, nhưng đầu đề không thể đánh hạ mà toàn bộ tinh tế đều đang suy nghĩ, cứ thế không có điềm báo trước bị Quân đoàn nhà họ phá mất, đây là một chuyện làm cho người ta vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ không thôi.

Sau khi tình hình chiến đấu của cuộc chiến bất ngờ được đưa tin ra ngoài, chắc chắn toàn bộ tinh tế sẽ nhấc lên một đợt thuỷ triều cuồng phong.

Họ dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết sau khi đợt bình loạn này kết thúc, Nguyên soái Quý và Quân đoàn trưởng chỉ huy cuộc chiến này chắc chắn sẽ nhận được vô số lời mời hội nghị quân sự khắp tinh tế.

Dù chắc chắn là Nguyên soái của họ sẽ không đi, nhưng đây cũng là minh chứng cho vinh dự và thực lực mạnh mẽ, nhân tài đông đúc của Quân đoàn.

Nguyên soái Quý ngại hội nghị quân sự phiền phức, nhưng anh tuyệt đối không ngại tăng quá nhiều vinh dự cho bản thân.

Cho nên mọi người cảm thấy chuyện này hẳn là lý do tâm trạng Nguyên soái Quý tốt lên, nghe khá hợp lý.

Nhưng Quân đoàn trưởng số 1 không nghĩ như vậy.

Bởi vì hắn tận mắt nhìn thấy chân tướng vì sao tâm trạng của Nguyên soái Quý tốt.

Quân đoàn trưởng số 1 phát hiện sau khi Nguyên soái của họ thông suốt thì anh như một đập chứa nước bị vỡ đê mở cống, yêu đương tới nghiện.

Đặc biệt là rất thích rảnh rỗi không có việc thì đi trêu chọc Việt An một chút, khi bắt đầu là không dừng lại được.

Thanh niên Việt An tội nghiệp dường như chưa từng gặp qua chuyện này, mỗi lần đều không nói quá hai câu là đã quay đầu rời đi, hai ngày nay bắt đầu đi vòng qua Nguyên soái Quý.

Hiện tại họ đang trên đường đi tới hành tinh số A01 của Tinh hệ thứ 18 để tụ họp với quân tiên phong. Giữa chừng họ vượt qua mấy tinh hệ nhỏ cấp E, mà khoảng cách không xa tới mức cần mở lỗ sâu nên hành trình này vẫn rất dài.

Dọc đường đi, trừ huấn luyện để phát tiết tinh lực quá thừa ra thì chỉ còn hoạt động đi lật tung đoàn cướp vũ trụ ngẫu nhiên gặp được.

Đối với họ mà nói, sức chiến đấu của Việt An quả thật là một ngọn núi lớn mà họ khó vượt qua được, đánh nhau huấn luyện thật sự không có nghĩa gì, cho nên Việt An chính là sự tồn tại sinh động chói sáng nhất trên tuyến đầu chiến trường.

Dù là cơ giáp đen như mực kia cũng không chịu nổi cậu diệt nhiều quân địch như vậy!

Nhưng thời gian còn lại khá nhàm chán.

Quân đoàn trưởng số 1 nhìn thấy Việt An ngồi xổm trong chiếc cơ giáp được cậu gọi là… ừm, Meo Meo Meo Mieo Miao cùng chơi AI của cơ giáp không chỉ một lần.

Trông vô cùng thảm, vô cùng hiu quạnh.

—— Tất nhiên, hắn cũng thấy Nguyên soái của họ chọc người ta chạy xong, sau đó chỉ có thể nhìn chằm chằm người ta qua camera cũng rất thảm.

Trong thoáng chốc, hắn không biết tình huống của ai bi thương hơn nữa.

Hai người kia là một ví dụ điển hình của việc tổn thương lẫn nhau.

Hôm nay Quân đoàn trưởng số 1 đến báo cáo hành động tiếp theo của đội quân trong mấy ngày sau.

Họ đã gần tới hành tinh A01 của Tinh hệ S18, sau khi đáp xuống đất sẽ bắt đầu chiến tranh công khai với toàn Tinh hệ thứ 18 và lên kế hoạch khắc phục hậu quả, đây là quy trình nhất định phải có khi đánh trận hiện tại.

Mà chuyện này cũng có quan hệ rất lớn với tình huống sau khi tiếp đất của quân đội.

Quân đoàn trưởng số 1 gõ gõ cửa văn phòng Nguyên soái, chờ đến khi cửa mở thì hắn cất bước đi vào, phát hiện quả nhiên là thiếu niên kia không ở trong văn phòng.

Nhưng hắn lại gặp được bé mèo luôn trạch chết trong phòng ngủ của Nguyên soái, hiện tại cậu đang đứng trên bàn làm việc của Nguyên soái quay đầu “meo” với hắn một tiếng, sau đó xoay người nhảy xuống bàn.

Ánh mắt của Quân đoàn trưởng số 1 bị chặn lại, nhưng hắn thấy tay Quý Tu Quân đang đặt dưới mặt bàn, hình như là đang nhẹ nhàng vuốt mèo, hắn đoán chắc là bé mèo đang nằm trên đùi Nguyên soái Quý.

Việt An thật sự nằm trên đùi Quý Tu Quân.

Bởi vì sau mấy ngày cô đơn lạnh lẽo chơi với AI của Meo Meo, cậu cực kỳ cơ trí phát hiện sau khi cậu biến thành mèo, mấy câu làm cậu toàn thân không được tự nhiên – Quý Tu Quân không thể nói ra một lời khỏi miệng.

Meo meo nhỏ thông minh duỗi móng vuốt nhỏ lông xù xù, lúc Quân đoàn trưởng số 1 đang báo cáo thì cậu vươn người bám lên ngăn kéo chất đầy linh thạch bên tay phải Quý Tu Quân.

Cậu giẫm lên đùi Quý Tu Quân, hai chân trước vói vào trong ngăn kéo rồi ném một viên linh thạch vào giữa hai chân Quý Tu Quân, sau đó cậu đóng ngăn kéo lại rồi quay đầu ôm linh thạch bắt đầu gặm.

Quân đoàn trưởng số 1 và camera đều không thấy được hình ảnh dưới bàn làm việc, miệng nhỏ của Việt An gặm linh thạch răng rắc, tai nhỏ lắc trái một cái lắc phải một cái, tuỳ ý nghe Quân đoàn trưởng số 1 báo cáo.

Hôm nay Quân đoàn trưởng số 1 đến thông báo công việc sau khi quân đội tiếp đất.

Quân đội tiếp viện không chỉ mang tới một lượng lớn vật tư tiếp tế dự bị và nhân viên, còn có không ít quan viên được điều tới từ các tinh hệ.

Những người này đều là quan viên kiên định chịu làm việc, thật sự dùng tâm để quản lý khu trực thuộc hợp lý, xem như là vốn liếng để xoay người của Tiểu Hoàng đế, nên nhất định phải bảo vệ sự an toàn của họ.

Bởi vì sau khi Quý Tu Quân đuổi quân tự do chạy đi, họ sẽ tiếp nhận thế lực chính trị ở khu vực được phân bằng tốc độ nhanh nhất, tiếp đó chân chân chính chính phát triển nơi này.

Sở dĩ Tinh hệ thứ 18 trở thành vùng đất màu mỡ để quân tự do phát triển, nguyên nhân lớn nhất là vì năm đó đánh hạ Tinh hệ này xong, không ai đến tiếp nhận lực lượng chính trị và chính sách tiền tệ từ bên trên, dẫn đến sinh hoạt của dân cư nơi đây không tăng mà còn giảm so với lúc trước.

Thật ra bình dân rất dễ thoả mãn.

Họ chỉ cần ăn no mặc ấm, có chút tiền để khi nhàn rỗi có thể thoả mãn truy cầu và giấc mơ của bản thân, có thể nhìn thấy hi vọng sinh hoạt, trong thời đại vũ trụ, thật ra họ không để ý bản thân thuộc quốc gia nào.

Tiên đế mất không đúng lúc, nếu ông kiên trì làm xong quyết sách và phát xong tài chính cho Tinh hệ thứ 18 rồi mới buông tay nhân gian, thì đừng nói tới quân tự do, không quân nào nổi dậy được cả.

Nhưng bây giờ đền bù cũng không tính là muộn.

Xét cho cùng, quan trọng nhất vẫn là lực lượng quân sự, còn rất nhiều vết sẹo và cừu hận thì chỉ cần không chủ động để lộ ra, theo thời gian dần trôi thì chúng đều sẽ dần dần khép lại rồi biến mất.

“Từ khi Việt An giao chiến thuật mới cho Tiểu Lục, trước khi hết thời gian truyền tin đội tiếp viện không còn lọt vào chặn đường của quân tự do nữa, khi đi thuyền tất cả đều bình thường.”

Quân đoàn trưởng số 1 nói, lấy một phần bản thảo phát biểu từ trong vòng tay viễn trình ra đặt trước mặt Quý Tu Quân: “Đây là bản thảo phát biểu của ngài trước truyền thông.”

Nguyên soái Quý bình tĩnh nghe xong tất cả báo cáo, nhìn cái bảng viết không ít chữ ở trước mặt rồi khẽ gật đầu.

Việt An gặm linh thạch răng rắc, cái đuôi nhàn nhã vụt qua bên này vụt qua bên kia, đôi mắt mèo xanh thẳm thấy rõ cạnh bảng bản thảo phát biểu kia là một tấm bảng khác hiện thông tin về cảnh đẹp và mỹ thực của hành tinh A01 mà Quý Tu Quân tìm trước đó.

“Chuẩn bị hạ cánh, ngày mai sẽ phát biểu với truyền thông.” Quân đoàn trưởng số 1 nhắc nhở.

Quý Tu Quân lại gật đầu thêm lần nữa.

Quân đoàn trưởng số 1 dứt khoát cáo từ.

Còn Nguyên soái Quý dù bận rộn nhưng vẫn thu bản thảo phát biểu vào trong quang não, sau đó tiếp tục tìm cảnh đẹp và mỹ thực trên hành tinh A01 vài phút, cuối cùng mới ôm mèo đặt lên bàn.

“Chúng ta ra ngoài chơi.” Quý Tu Quân nói, lấy ra hai cây trâm cài ngực nguỵ trang từ trong túi.

Xem ra là đã lập mưu từ lâu.

Việt An: “…”

Anh cảm thấy meo meo nhỏ trẫm đây là loại mèo ham chơi sao?

Việt An nhìn hai cây trâm cài kia một lát, rồi lại nhìn Quý Tu Quân một lúc, sau đó meo meo nhỏ từ khi lên thuyền đã nhàn tới mức tích một thân muối vươn đệm thịt trắng nõn nà ra đặt lên tay Quý Tu Quân.

Hai bên nhanh chóng đạt thành chung nhận thức.

Lập tức cấu kết với nhau cùng làm việc xấu rồi bỏ chạy.

Vì thế khi cả Quân đoàn tiếp đất, Quân đoàn trưởng số 1 đến tìm Quý Tu Quân xác nhận tình huống, chào đón hắn chính là một văn phòng trống rỗng cùng với bốn chữ lớn “thể sát(*) dân tình” trên màn hình chiếu trong phòng.

(*) Thể sát: thể nghiệm và quan sát.

Sau bốn chữ lớn còn đóng dấu một móng chân mèo màu hồng.

Quân đoàn trưởng số 1 thở dài, đi vào tắt hình chiếu rồi đi ra.

Hắn không lo lắng vấn đề an toàn của Quý Tu Quân, không nói tới có người có thể đánh thắng Quý Tu Quân hay không, thật ra chuyện để lại thư rồi bỏ trốn này, Nguyên soái của họ không chỉ làm một lần, mỗi lần đều tự thân đi xem xét dân tình.

Lần này nhiều thêm một móng mèo, chắc là mang mèo cùng đi.

Dựa theo hiệu suất lúc trước, cơ bản là họ sẽ về lúc giữa đêm.

Mà bốn chữ Quý Tu Quân để lại là lời nói thật.

Chỉ là người thể sát dân tình không phải anh, mà là người của đường dây anh bí mật liên hệ hoặc lính đánh thuê – là đám người cho tiền thì làm kia.

Nguyên soái Quý dẫn Việt An dạo khắp khu mỹ thực gần thủ đô của hành tinh A01.

Đây là tuyến giảm xóc đầu tiên giữa Tinh hệ thứ 17 và thứ 18.

Lúc trước vì để phòng vạn nhất, quân bộ không giao hoàn toàn nơi này cho bên chính trị giày vò mà lưu lại một tướng lĩnh hơi nghiêng về chính trị ở đây, miễn cho hành tinh lớn phòng tuyến đầu tiên rơi vào tay người khác mà không phòng bị chút nào.

Sự thật chứng minh là quyết định của quân bộ cực kỳ sáng suốt, vị tướng lĩnh hơi thiên về chính trị kia làm ra thành tựu rất tuyệt vời ở nơi đây.

Ít nhất là tình huống xung quanh đây hoàn toàn không có một mồi lửa chiến tranh, thậm chí còn cực kỳ náo nhiệt.

Việt An và Quý Tu Quân dạo chơi không ít nơi, sau đó hai người vào trong một quán nước giải khát ngồi nghỉ.

Đây là một hành tinh có nhiệt độ quanh năm hơi cao nhưng mưa cũng cực kỳ nhiều, nên sinh ý của quán nước cũng khá tốt.

Rất nhanh đã có người đến hỏi Việt An và Quý Tu Quân đang đeo trâm nguỵ trang có thể ghép bàn hay không.

Việt An liếc mắt nhìn Quý Tu Quân, sau đó cậu phát hiện Quý Tu Quân không có ý định hỏi ý kiến cậu mà dứt khoát gật đầu để đối phương ngồi xuống.

Dù cậu không ngại ghép bàn nhưng cậu vẫn không khỏi cảm thấy kinh ngạc đối với chuyện Quý Tu Quân không hỏi ý kiến cậu mà đã tự chủ trương.

Cho đến khi người đàn ông đề nghị ghép bàn cùng họ vừa mở miệng đã thẳng thắn nói về tình hình dân tâm dân tình của Tinh hệ thứ 18 với Quý Tu Quân, Việt An mới giật mình nhận ra người này là tình báo của Quý Tu Quân.

Tình báo viên của quân bộ rất nhiều, đa số đều sưu tập tình báo có mục đích rõ ràng, loại tình báo liên quan tới dân tình dân tâm vừa máy móc không thú vị vừa tiêu tốn nhiều thời gian này, từ trước đến nay họ sẽ không nghiêm túc đi thu thập chúng.

Thế nên Quý Tu Quân dứt khoát tìm lính đánh thuê có tiền là kêu làm cái gì cũng được làm đường dây tình báo.

—— Tất nhiên, anh dùng thân phận giả là một người buôn bán vũ khí.

Cũng không phải không thể bảo cấp dưới đi làm chuyện này, nhưng Quý Tu Quân vẫn ít nhiều giữ lại thói quen có một số việc phải tự bản thân làm của trước kia.

Dù sao Quý Tu Quân cũng là một người bò từ dưới tầng chót tiến lên từng bước một, nhiều thói quen của anh hoàn toàn không giống đa số người vừa tốt nghiệp trường quân đội đã trực tiếp làm sĩ quan.

Việt An ngồi cạnh Quý Tu Quân cầm muỗng ăn kem ly, mứt trái cây trên kem là loại trái cây cậu chưa từng nếm qua.

“Đúng rồi, ông chủ.”

Người đàn ông kia ép giọng thật thấp.

“Đoàn cướp vũ trụ Phượng Hoàng mà lúc trước ngài bảo tôi lưu ý, gần đây có động tĩnh.”

“!!!”

Việt An nghe được câu này, nhất thời cậu không khống chế được sức lực, một muỗng xắn xuống trực tiếp đâm xuyên cái ly trong tay.

Tác giả có lời muốn nói:

Việt An: Mèo và người, anh chọn một.

Quý Tu Quân: Anh chọn người mọc tai mèo đuôi mèo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.