Con Mồi Nguy Hiểm

Chương 60: Cầu Cứu





Hàn Nhiễm ngồi trong quán cà phê nằm ngay đối diện công ty của Lý Nguyên.

Một tiếng đồng hồ trôi qua, cô ta bỗng nhìn thấy Lý Nguyên từ trong công ty bước ra.

Lại nhìn thấy đi bên cạnh y là một người đàn ông rất đỗi quen thuộc.

Là Vu Nhuệ Thiên.

Hàn Nhiễm kinh ngạc, tức tốc rời khỏi quán cà phê, chạy băng qua đường.

"Cám ơn sự ưu ái của Vu tổng, tôi nhất định sẽ không quên."
Lý Nguyên tỏ ra cung kính với người đối diện.

Vu Nhuệ Thiên bắt tay với y cười đáp.

"Không có gì, tôi rất xem trọng năng lực của giám đốc Lý nên giúp đỡ là chuyện đương nhiên thôi."
"Lý Nguyên!"
Không biết từ đâu Hàn Nhiễm lại xuất hiện, thái độ tức giận xông tới chỗ hai người.

Lý Nguyên có chút bất ngờ nhìn qua người phụ nữ, cong miệng hỏi.

"A...!Hàn tiểu thư đi đâu vậy?"
"Bốp!"
Hàn Nhiễm không nói không rằng giận dữ tát cho y một cái.

Lý Nguyên bị đánh một cái giáng trời, ngay lập tức hung hăng nhìn cô ta.

"Con khốn này, cô làm cái gì vậy hả?!"
"Là anh làm đúng không?! Clip đó là anh tung lên đúng không?!"
Hàn Nhiễm gằn giọng xuống truy hỏi y.


Đột nhiên Vu Nhuệ Thiên đứng bên cạnh tặc lưỡi mấy tiếng.

Hàn Nhiễm liền liếc nhìn sang hắn ta.

"Hàn tiểu thư mà cứ la lối như vậy thì tất cả mọi người sẽ biết người trong clip là cô đó."
Vu Nhuệ Thiên cười ẩn ý nói.

Đôi mắt người phụ nữ tự nhiên mở lớn.

Sao hắn ta lại biết chuyện video của cô?
Cô ta nhìn lại tình huống một chút, cảm thấy Vu Nhuệ Thiên thân thiết cùng với Lý Nguyên như vậy, lại nhớ đến trước đây mình từng ở bên cạnh Vu Nhuệ Thiên để moi thông tin cho Thần Duệ nên hắn ta rất thù cô.

"Chẳng lẽ...!Trò này là của anh sao?!"
Cô ta nhìn trừng trừng Vu Nhuệ Thiên, hoảng hốt hỏi.

"Bộ cô cho rằng mình đã đâm sau lưng Vu Nhuệ Thiên này mà tôi sẽ dễ dàng để yên cho cô ư?"
Hắn ta cười lạnh hỏi.

"Anh!" "Loại đàn bà phóng đãng chỉ biết leo lên giường hết tên đàn ông này đến tên đàn ông khác để làm việc cho tên họ Liêu kia, đúng là hạ đẳng, bẩn thỉu.

Chạm vào loại đàn bà như cô chỉ khiến tôi cảm thấy ghê tởm."
Vu Nhuệ Thiên lạnh lùng khinh bỉ người phụ nữ trước mặt.

"Tên khốn khiếp!"
Lời mắng nhiếc của hắn ta khiến Hàn Nhiễm nổi điên muốn bước đến tát cho hắn ta một cái nhưng Vu Nhuệ Thiên đã nhanh hơn bắt lấy cổ tay cô ta.
"Hàn tiểu thư đừng quên, tôi đang là người nắm ở đằng chuôi.

Nếu như tôi tung video gốc lên thì sẽ thế nào nhỉ? Tôi rất muốn xem thử Hàn tiểu thư còn có thể ở giữa đường la lối thế này được nữa không đây?"
Ánh mắt người đàn ông vô cùng đắc ý mang theo vẻ giễu cợt hất mạnh tay cô ta ra.
Hàn Nhiễm bị hắn nói đến câm họng, cô ta không dám mắng chửi hắn ta thêm chỉ có thể nhẫn nhịn trong cơn lửa giận.

Vu Nhuệ Thiên bộ dạng đắc thắng nhìn qua Lý Nguyên nói.

"Xin phép giám đốc Lý tôi về trước đây."
"Vâng, Vu tổng đi thong thả ạ."
Lý Nguyên kính cẩn đáp.

Vu Nhuệ Thiên ngồi vào xe của mình rời đi.

Lý Nguyên liền liếc qua Hàn Nhiễm một cái khinh thường rồi đi vào trong.

"Anh đứng lại cho tôi, anh hãy mau xoá cái video đó đi."
Hàn Nhiễm vội chạy theo y, lớn tiếng ra lệnh.

Lý Nguyên dừng bước quay đầu nói.

"Hàn tiểu thư nên cầu xin Vu tổng ấy, tôi không có giữ video nào sất."
Nói rồi y quay ngoắt vào trong công ty để Hàn Nhiễm đứng đó như trời trồng.

Tên Vu Nhuệ Thiên khốn khiếp đó! Lại bày trò này để trả thù cô ta.

Bây giờ cô ta phải làm sao đây?
***************
- Văn phòng tổng giám đốc -
Liêu Thần Duệ ngồi trong phòng làm việc yên tĩnh chuyên tâm đọc văn kiện.

Đột nhiên tiếng điện thoại trên bàn reo lên.

Người đàn ông đặt văn kiện xuống chậm rãi bắt điện thoại.

Thư ký ở bên ngoài liền báo vào trong điện thoại.


"Có Hàn tiểu thư đến, nói muốn gặp Liêu tổng ạ."
Liêu Thần Duệ khẽ nhíu mày, thấp giọng đáp.

"Cho cô ta vào đi."
Vài giây sau, Hàn Nhiễm đã xuất hiện trong phòng làm việc của hắn, vẻ mặt khẩn cấp vô cùng.

"Tôi đã nói không được phép tự động đến đây khi tôi chưa cho phép kia mà."
Liêu Thần Duệ lạnh lùng nhìn cô ta.

Hàn Nhiễm bước đến trước bàn làm việc của hắn, dáng vẻ khổ sở nói.
"Thần Duệ, anh phải cứu em, em không biết phải làm gì cả chỉ có thể đến cầu xin anh."
Người đàn ông nhìn xuống tập văn kiện, nhàn nhạt hỏi.

"Là vụ clip nóng kia sao?"
Hàn Nhiễm bất ngờ nhìn hắn, lắp bắp hỏi.
"Sao...!Sao anh lại biết?"
Sáng nay Liêu Thần Duệ đang lướt xem tin tức thì bắt gặp bài báo về video kia.

Nhìn thấy người trong hình có hình xăm hoa hồng nhỏ sau eo, hắn đã nghĩ đến Hàn Nhiễm.

Bây giờ thấy cô ta vội vàng xông đến đây như vậy, có vẻ như phán đoán của hắn không sai.

"Chuyện Hàn tiểu thư gây ra không phải Hàn tiểu thư nên tự giải quyết sao?"
Hắn lãnh đạm mở miệng.

Lên giường một lúc cùng với ba người đàn ông, loại đàn bà này cũng phóng đãng quá mức rồi.
Hàn Nhiễm không thể tin nổi những lời người đàn ông kia thốt ra.
"Sao anh có thể nói như vậy được chứ? Anh có biết vì giúp đỡ lấy thông tin cho anh mà em đã phải ở bên cạnh Vu Nhuệ Thiên.

Sau khi biết em đã đâm sau lưng hắn ta, Vu Nhuệ Thiên vô cùng căm giận em.

Hắn ta đã bày ra tất cả những trò này để làm nhục em."
Liêu Thần Duệ nhìn lên cô ta, khẽ nheo mắt.

"Nói vậy Vu Nhuệ Thiên đã cho người cưỡng bức cô rồi tung clip lên ư?"
"Chuyện đó..."
Hàn Nhiễm chưa kịp nói hết câu đã bị người đàn ông kia cướp lời.

"Sao tôi lại xem thấy trong clip, Hàn tiểu thư có vẻ rất hưởng thụ kia mà."
Người đàn ông khinh thường nhìn cô ta.

Người phụ nữ đứng đối diện hắn ấm ức, không nghĩ đến Liêu Thần Duệ lại nhìn cô bằng ánh mắt xem thường như vậy.

Trong lòng cảm thấy vừa nhục nhã vừa đau đớn.
"Còn nữa..."
Liêu Thần Duệ vẫn tiếp tục nói.

"Chuyện cô tiếp cận Vu Nhuệ Thiên tôi đâu có sai bảo cô cũng không hề nói đến chuyện phải moi thông tin của hắn.

Tôi chỉ nói là tôi cần biết thông tin về việc Vu thị định đấu thầu dự án Sandes có phải thật hay không thôi."
Hàn Nhiễm giống như chết sững sau khi nghe những lời nói vô tình của hắn.

"Sao anh có thể đối xử với em như vậy? Rõ ràng em làm tất cả vì anh, rõ ràng em đã phải dùng cả thân thể mình làm hài lòng đám đàn ông ngoài kia chỉ để giúp đỡ công việc cho anh.

Anh không thể đối với em như vậy."
Hàn Nhiễm bị tạt một gáo nước lạnh vào mặt khiến cô ta sững sờ không nói nên lời.

Sao hắn lại có thể tàn nhẫn nói ra những lời như vậy được chứ?
"Hàn tiểu thư, từ lúc chúng ta quen nhau đến nay tôi chưa từng bắt cô phải leo lên giường với tên đàn ông nào hết.

Tất cả là do cô tự nguyện.


Rõ ràng tôi nói cần cô ký kết hợp đồng này nọ chứ không kêu cô làm gì khác."
Liêu Thần Duệ thản nhiên kể lại.

"Thần Duệ, anh..."
Lần đầu tiên cô ta muốn nổi giận với người đàn ông trước mặt.

Lời nói của hắn giống như một nhát dao đâm thẳng vào tim Hàn Nhiễm.

Cô ta biết rõ hắn tàn nhẫn như vậy nhưng vẫn đem lòng yêu con người này, làm hết tất cả vì hắn.

Trong tình cảnh như hiện nay cô chỉ có hắn là chiếc phao cuối cùng.

"Thần Duệ coi như hãy nể tình em đã từng giúp anh, xin anh hãy cứu em đi.

Anh hãy làm gì đó với bọn nhà báo đi.

Nếu cha em mà biết được chuyện này sẽ giết em mất."
Hàn Nhiễm hạ thấp người nắm lấy tay hắn van xin.
Liêu Thần Duệ đặt tập văn kiện xuống chống cằm nói.

"Dù tôi có thể làm bọn nhà báo xoá hết bài đăng về video đó thì video vẫn tràn lan đầy trên mạng thôi.

Tôi đâu có thể bịt miệng hết được cộng đồng mạng.

Hàn tiểu thư chỉ có thể tự cứu lấy mình thôi."
Hàn Nhiễm tuyệt vọng thả tay ra.

Hắn nói không sai, không có cách nào để bịt miệng tin đồn từ các cư dân mạng.

Chẳng lẽ cô ta phải chịu chờ chết như vậy sao?
"Nói xong rồi thì đi đi, tôi cần phải làm việc."
Người đàn ông uy nghiêm lên tiếng.

Hàn Nhiễm cảm thấy mình giống một công cụ của hắn, xài xong thì vứt đi, không mảy may quan tâm.

Liêu Thần Duệ, sao anh lại có thể tàn nhẫn với em như vậy?!
Hàn Nhiễm quay đầu tiến thẳng ra cửa.

Đúng lúc Trương Luân đi vào liền bị cô ta đụng phải.

Hàn Nhiễm liếc nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống anh ta rồi mới rời đi.

Trương Luân lạnh nhạt đi vào trong, cúi đầu trước mặt Thần Duệ.
"Liêu tổng, Niên tiểu thư gửi cho anh một tấm thiệp mời."
Anh ta đặt tấm thiệp lên bàn khẽ nói.
Liêu Thần Duệ đáy mắt thoáng qua vẻ biến hoá, hắn nhanh chóng cầm lấy tấm thiệp.

Mở ra bên trong là thư mời dự tiệc giáng sinh tại biệt phủ Venus.

Người đàn ông siết lấy tấm thư mời trong tay nhăn nhúm, lạnh lùng ném xuống bàn..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.