*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bà cụ có cái vốn liếng này.
Dù sao nhìn từ bốn môn phiệt lớn nhất mà xem, Phàn Thắng Nam và Trân Hữu Đạo đều có thể trở thành chiến thần.
Nhưng với địa vị ở trong môn phiệt, bọn họ vốn không sợ Nhất là bà cụ gần như có cấp cao nhất ở môn phiệt Tây Đường.
Vì vậy một Phàn Thắng Nam, thì bà cụ càng là không để ở trong mắt.
“Đúng vậy, đúng là bắt nạt người khác! Cái cô kia có thân phận hèn mọn, vốn không xứng với Dương Hạo Quân!”
“Bà chỉ thấy Dương Hạo Quân chỉ là tên tàn phế ngôi trên xe lăn mà thôi, Lê Nguyên còn không xứng với nó sao?”
“Hiện tại thì hay rồi, mẹ đã trở vê, Lê Nguyên cũng có núi dựa, bà sẽ xem xem rốt cuộc là ai không xứng với ai?”
Đoàn Lê Nguyên lo chuyện bị làm lớn, cô vội vàng nói: “Bà nội, bọn con chỉ náo loạn có chút mâu thuẫn nhỏ, không có chuyện gì đâu!”
Vẻ mặt bà cụ uy nghiêm.
“Nhóc con này dù gì vẫn là chiến thần Vân Lang, môn phiệt Tây Đường bà cũng sẽ nể nó ba phân mặt mũi! Nhưng hôm nay nó đã như vậy, thì hà tất bà phải cho nó mặt mũi?”
Lúc này, Lê Quân cất giọng trẻ con: “Ba là Nhất Vũ Kiên Vương, còn lợi hại hơn cả chiến thân Côn Lôn!”
“Nhìn xem, Lê Quân đã bị Dương Hạo Quân giáo dục thành cái dạng gì rôi? Miệng đầy lời nói dối" Đoàn Hồng Thái măng.
“Mộng đẹp xuân thu cái gì, đã thành cái dạng như vậy rồi, còn Nhất Vũ Kiên Vương gì cơ? Nó ngay cả chiến thần còn không phải là nữa!”
Mấy người Đoàn Hồng Hải cười lạnh nói.
Bà cụ lại lộ vẻ mặt nghiêm túc: “Chuyện sắc phong Nhất Vũ Kiên Vương ở Lạc Việt chúng ta đều biết, bốn môn phiệt lớn nhất còn đặc biệt suy đoán điều tra thân phận của vị vương này”
“Kết quả thế nào?”
Mọi người đều nghi hoặc nhìn bà cụ.
Về thân phận Nhất Vũ Kiên Vương ở Lạc Việt, toàn thế giới đều muốn biết.
“Manh mỗi rất mơ hô! Nhưng có một chút điều có thể khẳng định
- Nhất Vũ Kiên Vương có xuất thân từ danh môn, bối cảnh của anh taphi thường, bối cảnh rất có thể còn mạnh hơn bốn môn phiệt lớn nhất! Chỉ có thế lực của mấy nghìn năm gia tộc mới có thể bồi dưỡng được thiên tài ngàn năm hiếm gặp như vậy!”
Bà cụ nói rất khẳng định.
“Hít!”
Mọi người hít khí.
Cứ như vậy, Nhất Vũ Kiên Vương càng cách xa sự liên quan với Dương Hạo Quân.
Dương Hạo Quân chỉ là cô nhi bị ném bỏ ở đầu đường, làm sao có thể liên quan đến Thiên Kiêu của mấy nghìn năm bồi dưỡng ra được?
- -------------------