*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Nhà họ Mai trả lời đúng sự thực: “Đại
tướng Vân Lang, dù năm đó đã lấy danh
nghĩa của Mai Thiên Long mà tính kế tất cả.
Nhưng thực ra nhà họ Mai chúng tôi được lợi
ít nhất, kỹ thuật chính cũng chỉ lấy được một
phần nhỏ, thêm vào một tập đoàn Hạo Quân!
Phân lớn đều bị hội thương mại Thiên Danh
phân chia cả rồi!”
“Hội thương mại Thiên Danh?”
Dương Hạo Quân chau mày.
“Đúng, là do bốn nhà quyền thế họ Hàn,
Tần, Du, Lôi thành lập nên, lại thu hút rất
nhiêu xí nghiệp nhà giàu thành lập liên minh
hội thương mại. Một tay che trời ở Thiên
Danh, có địa vị ngang hàng với Đào Đức Lập,
nhà giàu số một Thiên Danh!”
Mai Quốc Bình nói.
Dương Hạo Quân cũng biết đến hội
thương mại Thiên Danh.
Chúa tể của giới thương mại Thiên Danh.
Có thể nói hội thương mại Thiên Danh
nắm giữ gần một nửa mạch máu kinh tế của Thiên Danh.
Đóng góp GDP mỗi năm quả thật rất đáng sợ!
Lúc đầu Dương Hạo Quân lập nghiệp
thành công, hội thương mại Thiên Danh đã
lôi kéo anh, nhưng điều kiện là phải giao kỹ
thuật chính của khoa học công nghệ và y
học của tập đoàn Hạo Quân ra.
Dương Hạo Quân đã từ chối.
Bây giờ nghĩ đến, lúc đó, anh đã bị hội
thương mại Thiên Danh nhìn chằm chằm rồi.
Chỉ bởi một câu từ chối, mà dẫn đến bản
thân phải vào tù, anh em bị giết chết, vợ cũng
ở nhà trông ngóng suốt sáu năm.
Thương trường như chiến trường, thậm
chí còn đẫm máu hơn cả chiến trường.
Đừng thấy rằng những xí nghiệp nhà giàu
thể hiện bộ mặt ngay thẳng nhiều thế nào,
thực ra đều là những người chủ ăn tươi nuốt
sống người khác.
Không biết bọn họ đã ngâm giết chết
bao nhiêu người rồi!
Thậm chí trong mắt bọn họ Dương Hạo
Quân cũng chỉ bé nhỏ không đáng kể, rất
nhiều người đều quên mất.
Dương Hạo Quân hoàn toàn không có tư
——————–