*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đại quân của Tà Thần lập tức lao về phía đám người Lâm Phi Dương.
Đám Thiên Kiêu là mục tiêu đặc biệt bị nhắm tới.
Mãy chục cao thủ vây đánh bọn họ.
Đám cao thủ còn lại của phe chính diện còn thảm hơn, họ phải chiến đấu với cao thủ mạnh hơn bản thân gấp mười lần.
Trận chiến này, cả hai bên đều không nể nang gì nhau, đánh tới mức trời đất tối tăm.
Cả hai bên đều bị thương và bị chết rất nhiêu.
Dương Hạo Quân vốn có thể ngăn cản cuộc đấu này, nhưng không cần thiết.
Đầu óc của anh cũng chẳng có bệnh mà đi cứu đám người muốn giết mình.
Dù người bảo vệ đi cùng đám Thiên Kiêu của Địa Bảng rất mạnh, nhưng cũng chỉ duy trì được mấy phút đã đã tan tác cả.
“Phốc!”
Lâm Phi Dương bị hai cường giả cấp Thiên Bảng vây đánh bị thương nặng.
“Phốc!”
Phó Bình cũng không địch lại được một cường giả cấp Thiên Bảng khác, cũng bị phun máu.
“Phốc!”
“Phốc!”
Đám người còn lại liên tiếp ngã xuống đất.
Đối mặt với khí thế hung hăng của Đại quân Tà Thần, bọn họ vốn chẳng thể địch lại.
Ngoài những người chết ra thì đám còn lại đều bị thương nặng, ngã trên mặt đất kéo dài hơi tàn.
Lần này, toàn bộ Giới Võ đạo của Lạc Việt chung tay đuổi giết Dương Hạo Quân.
Rất nhiều thế lực cổ xưa thừa cơ thả đám thiên tài trong dòng họ của mình ra ngoài luyện tập.
Chỉ có điều đám Lâm Phi Dương này khá thảm.
Vừa ra ngoài đã gặp ngay đối thủ mạnh như vậy.
Bọn họ còn chẳng có cơ hội để phát tín hiệu cầu cứu dòng họ.
Lúc đầu, bọn họ cũng sẽ không đúng phải đám người này.
Chỉ có điêu người ở sau lưng ra tay, thiết kế âm mưu nên hai bên mới gặp nhau.
“Cái gọi là cao thủ của phe chính diện cũng chỉ có thế mà thôi.
Không phải muốn giết chúng ta sao? Chỉ có chút thực lực này thôi à?”
“Buồn cười, thực sự quá buồn cười!”
Nghe được những lời sỉ nhục của đám tà ma ngoại đạo này, đám Lâm Phi Dương hận không thể tìm được cái lỗ nào chui xuống.
Quá nhục nhã Đám Phó Bình ngã trên mặt đất bắt đầu quan sát xung quanh, xem xem tình huống của những người khác như thế nào.
Nhưng họ đều tuyệt vọng.
Tất cả mọi người đều bị thương nặng ngã trên mặt đất kêu gào thảm thiết, không có một ai đứng dậy được.
Không đúng, còn có một người! Đột nhiên, ánh mắt của mọi người ào ào đổ dồn lên người Dương Hạo Quân.
Ngay cả Đại quân của Tà Thần cũng chú ý tới anh.
Hơn hai nghìn con mắt đồng loạt nhìn qua.
Vì sao vừa rồi họ không phát hiện ra người này, giỗng như không tồn tại vậy.
Đúng thế, vừa rồi Dương Hạo Quân đã sử
- -------------------