*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Tới rồi?" Toàn trường ồ lên, mọi người sôi nổi nhìn qua đi.
Dương Hạo Quân ở đâu đâu? Cuối tầm mắt.
Dương Hạo Quân đi ở phía trước, bảy vị tà thân theo ở phía sau.
Một hàng tám người chậm rãi đi tới! Nhìn thấy Dương Hạo Quân xuất hiện, xung quanh hoàn toàn sôi trào.
Mọi người phẫn nộ trừng mắt nhìn tám người Dương Hạo Quân.
Ở trong mắt mọi người, bọn họ là ác mai Bọn họ làm ra chuyện đại nghịch bất đạo! Bọn họ tồn tại chính là sai lầm lớn nhất! Bọn họ tới thở cũng không được! Cho dù tất cả mọi người không hề bị Dương Hạo Quân hay là bảy vị tà thân từng làm bị thương dù chỉ một chút, nhưng vẫn đều thù ghét bọn họ.
Cùng ôm hận thù với những người khác, hận không thể lột da rút gân! Nếu như hỏi tại sao bọn họ lại như vậy, thì đến chính bọn họ đều cũng không biết vì sao.
Rất nhanh bảy vị tà thần đã dừng lại, Dương Hạo Quân lập tức đi lên phía trước..
Bảy vị tà thần mặt đầy lo lắng.
Dương Hạo Quân bị thương thành như vậy......
Phải đánh như thế nào? Bảy người đều sốt ruột muốn chết! Các trinh thám trong đám đông cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy bộ dạng này của họ Dương Hạo Quân bị thương nặng.
Dương Hạo Quân kéo thân thể bị trọng thương tới rồi! "Tới rồi?" Nhìn thấy Dương Hạo Quân tới, Sát Nhân Bố Y hỏi "Ừmt" Hai người giống như những người quen cũ.
"Bắt đầu đi, đánh nhanh một chút tôi còn chút chuyện khác!" Dương Hạo Quân thúc dục.
Một lời nói khiển cho học trò sau lưng Sát nhân Bố Ý đều tức giận.
Dương Hạo Quân thái độ này căn bản là không hề xem trọng trận quyết đấu này......
Đây là không để thây của bọn họ vào trong mắt! Đáng chết! “Dương Hạo Quân anh kiêu ngạo cái gì? Chờ một chút, thầy tôi sẽ khiến cho anh biết cái gì gọi là cường giả!”
“Đúng vậy, Dương Hạo Quân anh nhất định phải chết không còn nghi ngờ gì nữa!”
Hách Vũ Hưng gắt gao nhìn chằm chằm Dương Hạo Quân.