*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mọi người rất phấn khích khi xem trận chiến này! Dù sao thắng hoặc thua ai cũng được! Mặc dù rất tò mò Đoàn Lê Nguyên tại sao lại làm vậy? Nhưng bọn họ vẫn hy vọng hai người chém giết lẫn nhau...
Sự phẫn nộ của Đoàn Lê Nguyên cơ hồ đã bùng nổ mạnh mẽ, sức chiến đấu khủng bố đến đáng sợi Dương Hạo Quân cũng đánh hết mình! Hai bên đánh đến long trời lở đất, so với một trận chiến vừa rồi còn xuất sắc hơn.
Dương Hạo Quân cũng đã rất sốt ruột, sức chiến đấu của Đoàn Lê Nguyên này là càng ngày càng mạnh.
Đặc biệt là trong một thời gian dài, cố gắng không để cho chính mình bị thương, Đoàn Lê Nguyên càng đánh càng hăng.
Cứ như vậy đánh tiếp không phải là hỏng bét sao? Hiện tại Đoàn Lê Nguyên siêu cấp mạnh mẽ, giống như lần trước đùng châm pháp quỷ dị đâm vào những huyệt vị hiểm hóc.
Căn bản là không thể khống chế được Đoàn Lê Nguyên.
Đoàn Lê Nguyên càng đánh càng hăng, dường như đánh đến khi Dương Hạo Quân liên tiếp lui về sau.
“Mẹ kiếp, Đoàn Lê Nguyên cũng quá mạnh rồi đấy? Trình độ này cũng đến tâm nữ cường giả đứng đầu Lạc Việt rồi?”
“Sao lại có thể đến tình trạng này? Cái này còn mạnh hơn so với Sát Thần Bố Y rồi đấy!”
Đoàn Lê Nguyên thể hiện ra một phong cách độc đáo mạnh mẽ, chinh phục toàn bộ hội trường.
“Làm sao bây giờ?”
“Làm sao bây giờ?”
Dương Hạo Quân trong lòng sốt ruột, mồ hôi lạnh cũng rơi xuống dưới.
Đoàn Lê Nguyên không giết chết anh thê không bỏ qua! Anh làm sao có thể đả thương Đoàn Lê Nguyên đây? Huống chi Đoàn Lê Nguyên hiện tại từ trên xuống dưới rõ ràng là kẻ điên mất trí, chưa nhất định có thể đánh thắng được...
“Ba, mẹ các người đang làm gì vậy?”
Trong một giây nghìn cân treo sợi tóc, một giọng trẻ con non nớt truyền đến.
Truyền vào tai Đoàn Lê Nguyên và Dương Hạo Quân.
Thân mình hai người cùng run lên, khí thế cùng toàn bộ lực lượng đang có cũng tiêu tan.
Giống như khinh khí cầu bị xì hơi.
Hai người không hẹn mà cùng nhìn về phía phát ra âm thanh...
Bé Quân tới! Bé Quân đứng ở nơi đó, hoảng sợ còn có chút tò mò nhìn hai người.