*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bác sĩ Tạ Toàn điều trị chính của Trịnh ThiếtHàm kiêm người phụ trách chính đột nhiên thấyngười lạ muốn xông vào xem bệnh cho TrịnhThiết Hàm, anh ta đương nhiên phải ngăn lại.
“Đúng, tôi là bác sĩ”
Cổ Phong gật gật đầu.
“Giấy tờ của anh đâu? Đưa tôi xem”
Tạ Toànsắc mặt không vui.Cổ Phong bèn lấy giấy tờ màu lục quân độiđưa cho Tạ Toàn.
Tạ Toàn lật xem xong sắc mặt liền sửng sốt,thái độ với Cổ Phong bỗng trở nên cung kính hơn:“Anh là bác sĩ chiến địa quân khu Cổ Phong của lữ đoàn Viêm Hoàng?”
“Đúng, là tôi.”
“Tôi có nghe qua sự tích vê anh! Anh đã cứuchữa rất nhiều binh sĩ trọng thương trong hoàncảnh nguy hiểm, còn vô số lần cứu giúp chiếnthân Vân Lang! Anh chính là tấm gương sáng tôinoi theo!”
Tạ Toàn kích động nói.
“Để anh chê cười rồi, tôi chỉ làm chuyện mìnhnên làm thôi”
Cổ Phong cười gượng.
“Mời anh vào, mặt của cô Thiết Hàm ngườikhác không chữa được, nhưng tôi tin anh sẽ cócách”
Tạ Toàn khách sáo mời Cổ Phong vào.
Dương Hạo Quân nhìn mà đơ ra.
Bác sĩ nàytrước đây mỗi lần thấy mình là ngăn lấy chặn để,vậy mà Cổ Phong vừa đến đã được mời vào.
Cố Phong kiểm tra cho Trịnh Thiết Hàm xongbèn nói có thể trị được, thời gian điều trị cũng không quá dài.
So với cả người toàn vết thươngnhư Dương Hạo Quân thì chút vết thương cũ nàycủa Trịnh Thiết Hàm quá đơn giản.
“Tôi sẽ đích thân điều trị trong một tuần, sauđó các anh cứ theo phương thuốc của tôi mà đắpthuốc cho cô ấy, trong một tháng là có thể hồiphục”
Cổ Phong thậm chí còn đưa ra thời gian cụthể.
Trịnh Thiết Hàm vẻ mặt đầy mong đợi lộ ra sựvui vẻ không ngớt, đồng thời cũng càng thấy kínhnể Dương Hạo Quân hơn trước.
Người này thật tàigiỏi, vậy mà tìm được thần y' đến.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Dương Hạo Quânvà Cổ Phong bèn trở vê sân quân khu.
“Tướng quân, trước đó tôi có nghe thấy mộttin tức rằng vua sát thủ 47 Bắc Âu đã xuất hiện vàđến Việt Nam rồi, không biết anh ta muốn ám sátai!”
Cổ Phong tán gẫu.
“Sát thủ 47? Tôi biết anh ta! Trước kia ở bênMỹ anh ta từng ám sát một thành viên của Khu 51bí ẩn và tấu thoát an toàn! Sau đó còn ở chiếntrường Trung Đông giữa mưa bom bão đạn kẻđịch trùng trùng thành công lấy được đầu củamột danh tướng!”
Dương Hạo Quân nhàn nhạt nói.
“Nhưng sao anh ta dám đến Việt Nam giếtngười? Việt Nam không phải là cấm địa của línhđánh thuê và sát thủ hay sao?”
Ánh mắt DươngHạo Quân trở nên âm trầm lạnh lẽo.
“Đúng vậy! Gan cũng to quá! Kể cả anh ta cólà vua sát thủ Bắc Âu đi nữa!”
Cổ Phong cười nói.“Chút nữa tôi bảo Bắc Phương đi tra xemngười này đang ở đâu, một tên sát thủ ở cấp độnày đến Việt Nam kể cả không làm gì thì cũng làmột mối nguy hiểm tiềm tàng!”
Dương Hạo Quân nói.Hai người vừa đi vừa tán gẫu, chẳng mấy đã
- -------------------