Con Rể Là Thần Y

Chương 33



Mạng người ở trong mắt một số người đôi khi chính là không quan trọng như vậy, giây cuối cùng điều Trần Khắc Giản vẫn không yên tâm chính là thuộc hạ của mình, đơn nhiên càng lo lắng hơn rằng cái chết của anh ta sẽ ảnh hưởng đến bản thân mình, trong giây tiếp theo, anh ta bắt đầu mơ hồ mong đợi thuộc hạ của mình chết nhanh hơn một chút!

“Ý kiến hay!” Trần Khắc Giản sau khi nghe xong lời của Lý Vân Ba ngay lập tức liền kích động lên, đối với trình độ y thuật của Lý Vân Ba anh ta vẫn là có chút hiểu rõ, dù sao cũng là cậu ba của nhà họ Lý, năng lực phân biệt này bao giờ cũng có, do đó Trần Khắc Giản đã gấp rút muốn trông thấy Lâm Thần bị cảnh sát bắt đi!

Lâm Dĩnh nhìn thấy Lâm Thần đứng ra bắt đầu chữa bệnh cho bạn học của mình thì biết rằng anh vừa rồi đều là giả vờ, chẳng qua lúc này cô cũng không muốn đi chất vấn vì sao Lâm Thần vừa rồi lại phải giả vờ là bản thân đã uống rượu say như vậy, Lâm Dĩnh sau cùng vẫn là một con người tốt bụng, cũng không muốn nhìn bạn học của mình xảy ra chuyện.

“Tình hình không được khả quan, chỉ sợ là phải vận dụng châm thuật!” Lâm Thần sau khi băng bó xong cho bạn nam cùng lớp này, thay anh ta kiểm tra qua quýt một chút, trúng độc rượu cộng thêm xuất huyết, đúng như lời Lý Vân Ba nói, trong đầu chỉ sợ là đã trở thành một mảng lộn xộn rồi, lúc này nếu như muốn cứu anh ta, Lâm Thần phải dùng kim châm vào người anh ta rồi!

“Nhưng mà...” Lâm Thần quay đầu tìm bóng dáng của Trần Khắc Giản và Lý Vân Ba, hai người đang giương mắt nhìn anh, rõ ràng là muốn thấy mình gặp rủi ro, lúc này muốn đánh lạc hướng bọn họ cũng không dễ dàng, người này không còn nhiều thời gian để lãng phí nữa!

“Mặc kệ!” Lâm Thần cuối cùng vẫn là lựa chọn làm theo trái tim, Trần Khắc Giản không có gì đáng để tâm, Lý Vân Ba thì khác, Lâm Thần sau khi biết được tên anh ta cũng đã nhớ ra anh ta là ai rồi, cho nên Lâm Thần biết rõ bản thân ở trước mặt của Lý Vân Ba để lộ châm thuật là một việc vô cùng nguy hiểm.

Nhưng tổ huấn của nhà họ Lâm ở đây, Lâm Thần từ đầu đến cuối đều hiểu rõ, cốt lõi việc kế thừa của nhà họ Lâm chính là tổ huấn của nhà họ Lâm, thay vì thừa kế huyết thống, nếu như bản thân ngay cả tổ huấn cũng làm mất, vậy thì nhà họ Lâm cũng coi như kết thúc rồi!

Nhưng mà mạng người quan trọng, một số thủ đoạn che giấu thân phận của bản thân, Lâm Thần vẫn là muốn dùng, có thể gây ra một chút ảo giác giả quấy nhiễu cho Lý Vân Ba một chút cũng tốt.

Cho nên thời điểm Lâm Thần lấy kim bạc ra tốc độ vô cùng nhanh, nhanh đến nỗi ngay cả Lý Vân Ba người có năng lực phân biệt tốt nhất ở đây cũng chỉ nhìn thấy hai cây kim bạc trong tay Lâm Thần, nhưng không thể giải thích được!

“Đây?” Loại tốc độ lấy châm này thật là kinh người, nhưng vẫn không đến mức làm cho người ta nghi ngờ Lâm Thần là người nhà họ Lâm, bởi vì trong nước người có thể làm được điều này cũng không ít, mặc dù tuổi tác của Lâm Thần có chút đáng để kinh ngạc, nhưng vẫn là trong phạm vi mọi người có thể chấp nhận được.

Chí ít bản thân Lý Vân Ba cũng đã từng nhìn thấy mấy người cùng tuổi với mình cũng có thao tác tương tự, hơn nữa có một kỳ tài như vậy, dưới sự chỉ dạy của một bậc thầy ẩn thân, tốc độ mà anh ta sử dụng kim châm còn nhanh hơn gấp nhiều lần tốc độ của Lâm Thần mà anh ta nhìn thấy!

“Sao vậy? Có vấn đề gì sao?” Trần Khắc Giản bên cạnh nghe thấy thanh âm kinh ngạc của Lý Vân Ba, liền đi đến dò hỏi.

Lý Vân Ba biểu tình nghiêm túc lắc đầu nói: “Không có gì, chỉ là không nghĩ tới người này cư nhiên lại có thể tài giỏi như vậy, đúng rồi, tôi còn chưa hỏi, anh ta tên là gì ấy nhỉ?”

Lý Vân Ba lúc đầu đối với Lâm Thần không có gì hứng thú, nghĩ chẳng qua cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, nếu như bản thân nghiêm túc lên, đối phương căn bản không phải là đối thủ của bản thân, nhưng khi nhìn thấy bàn tay mà Lâm Thần biểu hiện vừa rồi, anh ta lập tức thay đổi ý kiến

của mình về Lâm Thần.

“Hình như... Hình như tên là Giang Chính, tôi cũng là nghe một thuộc hạ của tôi nói, là Lâm Dĩnh giới thiệu như vậy.” Trần Khắc Giản trả lời.

“Giang Chính? Có chút thú vị!”

Nghe vậy Lý Vân Ba suy nghĩ một chút nói thầm ở trong lòng: “Người trẻ tuổi có thể làm được điều mà cậu ta vừa làm, có lẽ cũng phải là con của một gia đình y dược nổi tiếng ở trong nước, họ Giang... không lẽ cậu ta là người nhà họ Giang ở Hoài Bắc?”

Nghĩ đến đây, Lý Vân Ba có chút đáng tiếc thở dài một hơi, sau đó hướng về phía Trần Khắc Giản đang đứng một bên vô cùng kỳ vọng vào thuộc hạ của mình nói: “Hôm nay sợ là không thể như ý nguyện của anh rồi, nếu như cậu ta thật sự là người nhà họ Giang ở Hoài Bắc, với thủ pháp lấy châm vừa rồi của cậu ta, đại khái là có thể giữ được tính mạng thuộc hạ của anh!”

Lý Vân Ba mặc dù học Tây y, nhưng mà đối với nhận thức về Trung Y cũng là có hiểu biết, dù sao cũng là xuất thân từ gia đình Trung Y, cho nên anh ta mới có thể đưa ra lời phán đoán này, nhất là với nhà họ Giang ở Hoài Bắc rất am hiểu việc chữa bệnh về não!

Nếu như Lâm Thần ngay lúc này có thể nghe được những lời nói thầm trong lòng của Lý Vân Ba, anh nhất định sẽ rất vui mừng vì hôm nay khi đến đây anh đã dặn dò Lâm Dĩnh nhất định phải gọi mình là Giang Chính, lúc này mới có thể thành công thay đổi lực chú ý của Lý Vân Ba.

Về phần quá trình dùng châm sau đó, có lẽ là bởi vì ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo mà sau đó cho rằng Lâm Thần là người nhà họ Giang ở Hoài Bắc, Lý Vân Ba cũng sẽ không cẩn thận quan sát như thế, đương nhiên, với trình độ và kinh nghiệm của anh ta cũng không thể nhìn thấy bất kỳ manh mối nào.

Chỉ biết là khi Lâm Thần thao tác xong liền làm cho người ta hoa cả mắt, bạn nam cùng lớp này cư nhiên lại có thể mở mắt, chỉ là đôi mắt vô hồn, đôi lông mày nhíu chặt, hiển nhiên là không nhanh như vậy lại có thể hồi phục.

Hơn nữa trong đầu đang rối tung lên, vẫn là cần phải đi bệnh viện nghiêm túc kiểm tra, đúng như lời của Lý Vân Ba nói trước đây, người này trong đầu hiện tại chỉ sợ là rượu cùng với máu đã đều hòa lẫn vào nhau rồi, với loại tình trạng này, Lâm Thần có thể giữ lại mạng của anh ta cũng thật không dễ dàng, có chút sai sót nào thì liền xong đời rồi!

“Hây!” Cuối cùng cũng giữ được mạng cho bạn nam cùng lớp đó, Lâm Thần nhẹ nhõm thở dài một hơi, đứng dậy nhưng lại phát hiện chân có chút nhũn ra, đầu cũng có chút choáng váng, lúc này mới nhớ đến vừa nãy chiếu cố dùng châm, nhưng lại quên mất rằng trong cơ thể mình còn có rượu hòa với thuốc mê cần phải được áp chế!

“Lâm Thần anh không sao chứ?” Lâm Dĩnh nhìn thấy Lâm Thần xiêu xiêu vẹo vẹo, giống như muốn ngã xuống đến nơi, vội vàng chạy đến đỡ sau lưng anh, bởi vì nhất thời nóng lòng, thậm chí trực tiếp kêu lên đích danh tên Lâm Thần, cũng may Lý Vân Ba vừa vặn đi lên kiểm tra tình hình thuộc hạ của Trần Khắc Giản, cho nên mới không nghe thấy.

Lúc này Lý Vân Ba đã đi tới hướng về phía Lâm Thần đưa tay ra vừa cười vừa nói: “Giới thiệu một chút, cậu ba của nhà họ Lý Lý Vân Ba, tôi nghĩ chắc có lẽ cậu là con cháu nhà họ Giang ở Hoài Bắc, nói ra thì giữa hai nhà chúng ta cũng có chút hợp tác đấy nhỉ...”

Chính là hiện tế là như vậy, khi Lý Vân Ba phát hiện ra Lâm Thần thực sự có thể là con của gia đình nhà họ Giang ở Hoài Bắc ngang hàng với gia đình nhà họ Lý, đồng thời có kỹ năng y thuật tốt, thái độ của anh ta với Lâm Thần liền thay đổi một trăm tám mươi độ.

Một màn này làm cho Trần Khắc Giản đứng một bên xem đến ngốc rồi, muốn nói tốt để bên nhau đến khi đầu bạc, ngươi một người kém cõi làm sao lại phản bội được chứ?

“Vân Ba? Anh là đang làm cái gì vậy hả?” Trần Khắc Giản không thể nhịn được nữa, mở miệng muốn chất vấn Lý Vân Ba.

Lý Vân ba nghe vậy có chút bất đắc dĩ, lại nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Lâm Thần, không nhịn được cảm thán bản thân tại sao lại cùng loại đồng đội heo như Trần Khắc Giản ở cùng một chỗ, nhìn Giang Chính nhà người ta mà xem, khí chất này, trình độ này, so với ngươi Trần Khắc Giản mạnh hơn nhiều!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.