Con Rể Là Thần Y

Chương 5



Mặt Lâm Thần lạnh tanh đi trên đường, anh giống như một con sói bị thương, đang một mình liếʍ ɭáρ vết thương.

Không nghĩ đến anh ở rể ba năm, lại đổi lấy một kết quả như vậy.

Vốn anh còn tưởng rằng Giang Ngưng sẽ có một chút tình cảm và tín nhiệm với anh, nhưng xem ra là anh tự mình đa tình.

“Lão Lăng, tôi quyết định rồi, những việc ông đang sắp xếp hiện tại tạm dừng đi, thế lực không cần tiếp tục bành trướng nữa.” Lâm Thần gọi một cuộc điện thoại, trong con người lóe lên thần sắc phức tạp, bởi vì anh biết, gọi cuộc điện thoại này, anh sẽ không còn là Lâm Thần trước đó nữa!

Lão Lăng là quản gia nhà họ Lâm, cho tới nay luôn một lòng trung thành.

Mà người đã cứu Lâm Thần kia, đến này Lâm Thần cũng không biết người đó là ai, có thể nếu như không có người đó, Lâm Thần căn bản sẽ không có cách nào hoàn thành mong muốn báo thù.

Anh âm thầm bố trí, ghi danh mười mấy công ty nước ngoài để đầu tư chéo, trong tay anh nắm mấy tỉ tài sản, cho dù có kém hơn một ít thế gia tài phiệt lâu đời, nhưng ở Sùng Châu nho nhỏ này, tuyệt đối có thể đi ngang.

Bố trí nhiều như vậy, mặc dù lúc này còn chưa đủ để anh đối kháng với nhà họ Lâm khổng lồ, nhưng nếu như để tự bảo vệ thì đã là dư thừa.

“Cậu chủ! Cậu rốt cuộc cũng gọi điện thoại!” Đầu bên kia điện thoại vang lên giọng nói kinh ngạc mừng rỡ, hưng phấn không thôi: “Chúng ta nhẫn nhục mang nặng nhiều năm như vậy, rốt cuộc cũng đến ngày này!”

“Tạm thời không nên buông lỏng cảnh giác, bọn họ vẫn luôn tìm tôi.” Con ngươi Lâm Thần lóe lóe lên nói.

“Vâng, cái này tôi biết, cậu yên tâm, hiện tại lực lượng của cậu coi như không đối phó được những gia tộc kia, nhưng ở cái đất Sùng Châu nho nhỏ này, còn chưa phải là…” Bên kia điện thoại giọng nói quanh co vang lên.

“Được rồi, ông sắp xếp cho tôi một chút. Tôi muốn gặp Từ Thái Sùng Châu. Còn nữa, rảnh rỗi tôi sẽ liên lạc lại.”

Cúp điện thoại, Lâm Thần thở dài một hơi.

Anh đã đáp ứng với Giang Ngưng rằng ngày mai sẽ ly hôn, tất cả cũng nên trở về lại điểm bắt đầu, nhưng ở đây anh vẫn còn phải xử lý một chuyện.

Nhiều năm nhẫn nhục âm thầm bố trí như vậy, hôm nay, cũng nên bắt đầu hành động rồi.

Rốt cuộc hiện giờ anh cũng thanh tỉnh.

Cho dù không phải vì mình, thì vì người mẹ đã chết của mình, anh cũng không nên sa sút như vậy!

Còn Từ Thái, hôm nay anh rơi vào bước đường này, hình như đều là từ con cháu nhà họ Từ ông ta ban tặng, mà tập đoàn Từ Thị, chẳng qua chỉ là một thế lực nhỏ nhoi phụ thuộc trong tay anh mà thôi!

Tập đoàn Từ Thị.

Giờ phút này này tất cả người trong nhà họ Từ đều tụ họp lại, họ đang mở hội nghị, tất cả đám con cháu cũng đều ở đây.

Đột nhiên có một cuộc điện thoại gọi tới, Từ Thái cau mày nhìn, vừa nhìn trên mặt ông ta đã xuất hiện đầy vẻ cung kính, sau đó ông ta cung kính đáp hai tiếng.

Sau khi điện thoại cắt đứt, Từ Thái nhìn về bốn phía, trầm giọng mở miệng nói: “Hội nghị tạm dừng, tôi muốn đích thân đi nghênh đón một đại nhân vật!”

Ánh mắt Từ Ly lộ ra kinh ngạc, ở Sùng Châu này có thể làm chủ tịch có thái độ như thế cũng không nhiều, có thể để ông ta tự mình đi nghênh đón lại càng đếm trên đầu ngón tay.

Đến cùng là đại nhân vật nào chứ?

Từ Ly nghĩ tới người thanh niên ưu việt không lâu trước đó, cô đã phái người thăm dò thân phận của đối phương, nhưng đến bây giờ cũng không có chút tin tức nào.

Trên đường quốc lộ, một chiếc xe Audi có biển số sáu sáu đang chạy trên đường, tất cả xe thấy vậy đều rối rít cách xa mười mét, không ai dám đến gần chiếc xe.

“Cái này… có phải xe của chủ tịch tập đoàn Từ Thị không? Đã trễ như vậy còn ra ngoài làm gì?” Sau lưng chiếc xe Audi là một chiếc Mercedes không hề kém cạnh.

“Anh yêu! Mau dừng xe! Ông ta ngừng!” Cô gái trẻ nên cạnh đột nhiên kêu lên một tiếng, người đàn ông vội vàng đạp thắng xe.

Thật ngạc nhiên!

“Mẹ nó, đó là Từ Thái! Ông ta tự mình đi!” Người đàn ông đột nhiên gục trên tay lái, con ngươi cũng sắp lòi ra ngoài.

“Người thanh niên kia là ai?” Đột nhiên có một bóng người đi ra, người đàn ông giống như phát hiện tin tức lớn, trong mắt tràn đầy hưng phấn.

“Lại có thể để Từ Thái tự mình nghênh đón! Người này nhất định có lai lịch rất lớn! Có thể là đời sau của đại nhân vật nào đó…”

Một đôi tình nhân giống như phát hiện được đại lục mới vậy, bọn họ nhìn chằm chằm vào Lâm Thần, hai mắt tỏa sáng tràn đầy sùng bái. Cho đến khi xe bên cạnh ấn còi, bọn họ mới lúng túng khởi động xe.

Phía sau phát sinh một màn này dĩ nghiên là Lâm Thần không biết.

Nhưng giờ phút này, chủ nhân của biển số xe sáu sáu đang ngồi sợ hãi trên xe, mồ hôi lạnh trên trán ông ta toát ra.

“Chủ tịch Từ, những năm gần đây hẳn là rất phát đạt đi?” Lâm Thần ngồi trên xe, nhàn nhạt mở miệng.

“Cậu chủ trở về, mấy năm nay vì có cậu nâng đỡ, tập đoàn Từ Thị quả thật có chút thành tích, nhưng là vẫn cần dựa vào cậu!” Từ Thái lau mồ hôi lạnh, quả thực không hiểu vì cái gì đem cậu chủ biến mất ba năm này tới.

“Phải không?” Lâm Thần cười lạnh một tiếng: “Tại sao tôi lại nghe nói, nhà họ Từ các người gần đây cũng có thể diệt cả nhà người khác?”

Từ Thái nghe vậy con ngươi chợt co rút, trong lòng đột nhiên nổi lên linh cảm mãnh liệt, biết là mình đã đắc tội người của Lâm Thần nên mới tới đây hỏi tội.

“Cậu chủ! Là ai dám nói những lời vớ vẩn như vậy, cậu nói với tôi, tôi nhất định đem người này cách chức, đuổi ra khỏi tập đoàn Từ Thị!”

Từ Thái là một người thông minh, nếu như Lâm Thần nói tên cho ông ta, vậy thì ông ta nhất định sẽ không chút do dự đi làm, dù cho người kia có là người quan trọng trong nhà họ Từ đi nữa, cũng không bằng Lâm Thần nhúc nhích một đầu ngón tay!

“Được rồi, tôi cũng không phải bởi vì chuyện này mà đến tìm ông tính sổ.” Lâm Thần cười một tiếng.

Loại chuyện này, chỉ cần gõ một cái là được, không cần thiết phải tiết lộ quá nhiều, đó chẳng qua chỉ là một cảnh cáo nhỏ, Lâm Thần anh còn không kém cỏi tới trình độ đó.

Từ Thái nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng quyết định từ nay về sau nhất định phải để đám con cháu chú ý một chút, nếu vị này ở Sùng Châu, không thể nào tránh được xuất hiện vài lần, nếu ai vô tình chọc giận anh, đó chính là họa ‘diệt môn’!

“Cậu chủ, dám hỏi tại sao cậu lại tới tìm tôi?” Từ Thái thận trọng hỏi.

“Gần đây có phải Từ Thị các người định ở Sùng Châu mở một chi nhánh công ty, hơn nữa còn phái một người trẻ tuổi trong nhà đến làm người phụ trách không?”

“Đúng vậy.” Từ Thái gật đầu một cái, có chút không rõ ý của Lâm Thần.

“Tôi làm chức người phụ trách này, có vấn đề gì không?” Lâm Thần nhàn nhạt nói.

“A?” Từ Thái kêu lên một tiếng.

“Làm sao vậy?” Lâm Thần nhíu mày một cái.

“Không sao cả, chẳng qua lấy thân phận của cậu, nếu tùy tiện đến tiếp nhận một chi nhánh công ty chi nhánh còn kém hơn Từ Thị ở Sùng Châu thì…”

“Ông đừng hỏi nguyên nhân, chỉ cần làm là được.” Lâm Thần nói.

Nguyên nhân anh trở thành người phụ trách công ty, dĩ nhiên là vì che dấu tai mắt, đương nhiên truyện này anh cũng không thể nói cho Từ Thái, nếu không ông ta biết kẻ thù chân chính của Lâm Thần, sợ rằng sẽ bị dọa chết.

“Còn có một việc.” Lâm Thần đột nhiên nghĩ tới một truyện, anh nhìn về phía Từ Thái.

“Nghe nói nhà họ từ các người cong có một cái cậu ba, được gọi là bậc thầy Trung Y?”

Từ Thái nghe vậy, sắc mặt ông ta đột nhiên biến đổi, ông ta sợ hãi nhìn về phía Lâm Thần.

Ông ta biết là cậu chủ này từ nhỏ đã ở nhà họ Lâm tiếp nhận sự đào tạo của nhiều bậc thầy giỏi nhất của Trung Y, cậu ba ở trong mặt anh, sợ rằng chỉ là một thực tập sinh mà thôi!

“Thưa cậu chủ, người này là người của bác Ba, tôi trở về sẽ…”

“Tôi không phải có ý này.” Lâm Thần khoát tay một cái, tại sao người này lại cho rằng anh đến để hỏi tội chứ!

“Trong tay tôi có một đơn thuốc, ông đẩy cho cậu ba chuyển qua cho trưởng khoa Giang Ngưng bệnh viện Đức Khang, còn nữa đừng nói là tôi.”

Mặc dù rời khỏi nhà họ Giang, nhưng có thể anh vẫn muốn làm cho Giang Ngưng chuyện cuối cùng…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.