Con Rể Quyền Quý

Chương 1123



Chương 1123:


Chúc cả nhà năm mới nhiều niềm vui mơi, an khang thịnh vượng nhé!





Lâm Ngữ Lam đứng ở trong sảnh chính nhà họ Tô, tất cả người lớn tuổi của nhà họ Tô, giờ phút này cũng đều ở trong sảnh chính, Tô Du Khanh đứng bên cạnh Lâm Ngữ Lam, vị trí hai người đứng, cũng không phải là vị trí đứng đầu, ngồi ở vị trí đó, còn có người khác.





Một người đàn ông trung niên mặc áo dài màu trắng, dùng một loại ánh mắt kiểm tra đánh giá Lâm Ngữ Lam và Tô Du Khanh, một lúc lâu sau, người này hừ lạnh một tiếng, “Nhà họ Tô chúng tôi, trong tay các người lại biến thành bộ dáng này, nếu tôi là các người, thực sự là xấu hổ chỉ muốn tự sát, không còn mặt mũi nào mà đối mặt với tổ tiên!”





Người đàn ông trung niên có mái tóc dài, buông thõng đến đến vai.





Đàn ông trung niên từ trên chủ vị đứng lên, đi tới trước người Lâm Ngữ Lam, đánh giá Lâm Ngữ Lam một cái, “Nghe nói, cô có liên quan đến Đảo Ánh Sáng?”





Lâm Ngữ Lam gật đầu.





Đàn ông trung niên hừ lạnh một tiếng, “Bản thân là người đứng đầu hiện tại của nhà họ Tô, vậy mà có liên quan đến một thế lực thế lực tâm thường như vậy, chuyện này quả thực chính là mất mặt! Từ hôm nay trở đi, trừ bỏ toàn bộ quyền lợi là đội trưởng của nhà họ Tô của cô đi, nhà họ Tô nói được làm được! Đương nhiên, vấn đề đối ngoại, cô vẫn là chủ nhà, cho dù là kẻ nào, cũng không được để lộ thông tin cá nhân của tôi, hiểu không?”





Tô Du Khanh cúi đầu, không nói một tiếng, không phải anh ta không giúp Lâm Ngữ Lam nói chuyện, mà là không dám.





Trước kia khi người này đến đây lần đầu tiên, ông ta đã quét sạch những người có thực lực lớn mạnh của nhà họ Tô, chỉ riêng thân phận của đối phương, cũng không phải là người mà anh ta có thể chống lại, nếu như tính toán từ thân phận, người này so với anh ta còn cao hơn hai đời, cho dù bố anh ta có ở đây, cũng phải kêu đối phương kêu một tiếng chú.





Người đàn ông trung niên lớn tiếng mở miệng, “Từ hôm nay trở đi, ở trong nhà họ Tô này, là của Tô Văn Việt tôi, các người, sẽ trở thành người của nhà họ Tô, khi Nhà họ Tô lớn mạnh, tất nhiên sẽ cho các người lợi ích tương ứng. Đương nhiên, trước có được quyền lợi như vậy, các anh cũng phải vì Nhà họ Tô mà dâng hiến một phần lực lượng của mình, Nhà họ Tô xuất hiện rất cần các người dốc hết sức lực! Hiểu không!”





“Hiểu” Tô Du Khanh cúi đầu trả lời.





Tô Văn Việt nhìn lướt qua toàn bộ phòng chính, cuối cùng một lần nữa rơi vào trên người Lâm Ngữ Lam, “Như thế nào, cô không nói chuyện, là có ý kiến gì sao?”





Lâm Ngữ Lam nhìn Tô Văn Việt, không lên tiếng.





“Ha ha” Tô Văn Việt cười lạnh một tiếng, “Cô gái, không phải cô đang suy nghĩ, đợi quân vương địa ngục kia của cô, đến để ra mặt giúp cô chứ? Ở trước mặt nhà họ Tô chúng tôi, cái gì mà quân vương địa ngục, cái gì mà Đảo Ánh Sáng, thực sự là chó má không đáng để mắt!”





Tô Văn Việt đưa tay ra, xoay một lượt giữa không trung, “Thế lực tối cao, ở trước mặt ngự khí, đều là con kiến hôi, cái gọi là lực lượng, cũng không phải quyền cước công phu.”





Dưới sự siết chặt của Tô Văn Việt, ghế ngồi chủ tọa trong sảnh lớn được làm bằng gỗ bỗng nhiên bị hóa thành bột mịn trong nháy mắt, một cảnh tượng như vậy khiến người nhà họ Tô trợn to hai mắt, điều này đã vượt quá nhận thức của bọn họ.





“Đây mới là sức mạnh thực sự! Các người hiểu không?”





Tô Văn Việt liếc mắt nhìn quanh một vòng, ánh mắt ông ta lướt qua, không có ai dám nhìn lại, tất cả đều cụ.





“Cô bé, nghe nói cô ở Thành phố Châu Xuyên Tây Bắc, có chút thế lực, vừa đúng lúc, nơi đó có một mảnh đất chúng tôi coi thường, cô hãy thu xếp mọi thứ đi, dựa theo yêu cầu của chúng ta mà đi làm” Tô Văn Việt lấy ra một tấm bản vẽ, ném đến trước mặt Lâm Ngữ Lam, “Cô có thể không để ý đến lời nói của tôi, nhưng hậu quả, tôi nghĩ không phải cô có thể chịu đựng được, cho cô thời gian một tháng, trong vòng một tháng, nếu như tôi không nhìn thấy thành quả tôi muốn, thì trước tiên tôi sẽ tiêu diệt nhà họ Tô này, sau đó tiêu diệt cái gọi là Đảo Ánh Sáng, với cả cô cũng không nên hoài nghỉ tính xác thực của lời này, chỉ cần nhớ kỹ, Đảo Ánh Sáng ở trước mặt nhà họ Tô tôi, không là cái thá gì cả!”





Trong khi đó, nhà Chúc Đại Hải.





Trang viên của nhà họ Chúc, cách xa thành phố, giờ phút này, bên trong trang viên của nhà họ Chúc, bốc hơi khói đen nồng đậm, ánh lửa thiêu đốt giữa nhà họ Chúc, trong trang viên, vang lên một tiếng kêu thảm thiết.





“Chạy đi! Chạy đi! Đến Đảo Ánh Sáng! “Tiếng rống thê lương từ trong nhà họ Chúc truyền ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.