Con Rể Quyền Quý

Chương 1389



Chương 1389:





“Lừa ư?”





Những người có mặt ở đây, bao gồm cả Điền Hoàng Phi, đều chú ý đến từ khóa quan trọng này trong lời nói của Lâm Ngữ Lam.





“Giám đốc Lâm, tôi không hiểu ý của cô!” Uông Hoàng Minh nói: “Tập đoàn Trí Tín chúng tôi thật lòng muốn hợp tác với mọi người ở tỉnh Tây Hạ, nhưng lại bị cô chụp cho một cái mũ như vậy.”





“Hợp tác à? Thật thú vị” Khóe miệng Lâm Ngữ Lam nhếch lên một nụ cười, nói: “Tập đoàn Trí Tín dựa vào cái gì mà hợp tác với chúng tôi? Chỉ dựa vào số vốn lưu động chín trăm nghìn tỷ hư cấu kia của các người sao?”





Lời nói của Lâm Ngữ Lam gây ra một trận ồn ào trong đám đông.





Uông Hoàng Minh duỗi tay chỉ vào Lâm Ngữ Lam, hét lớn tại chỗ: “Lâm Ngữ Lam! Tôi gọi cô một tiếng giám đốc Lâm là nể mặt cô, nhưng so về lý lịch cô cũng chỉ là một con nhóc, lúc tôi tung hoành trong giới kinh doanh cô còn chưa ra đời đâu! Tôi cảnh cáo cô, cơm có thể ăn bậy nhưng lời thì không thể nói linh tinh đâu!”





“Tôi nói linh tinh ư?” Lâm Ngữ Lam tỏ vẻ khó hiểu nhìn về phía Trương Thác, nhẹ giọng hỏi: “Chồng à, em có nói linh tỉnh không?”





Trương Thác nhún vai: “Anh cho rằng không có.”





“Họ Lâm kia, ý cô là gì?” Một gã thanh niên lớn tiếng nói, gã thanh niên này chính là giám đốc nhân sự có mâu thuẫn với Trương Thác và Lâm Ngữ Lam ở trung tâm thương mại ngày hôm qua.





“Tôi không có ý gì cả: Lâm Ngữ Lam mỉm cười, xinh đẹp như đóa hoa nở rộ: “Nếu các người thật sự có ba mươi tỷ vốn lưu động, chỉ bằng thể hiện một chút ra cho chúng tôi xem thế nao.





Điền Hoàng Phi nhìn sắc mặt của Uông Hoàng Minh ngày càng xấu xí, cô ta hất tay Trương Thác ra, sải bước đi tới trước mặt Lâm Ngữ Lam, nói: “Giám đốc Lâm, chủ tịch Nhất của tập đoàn Trí Tín là một doanh nhân rất có uy tín, Nhất Lâm chúng ta cũng đã điều tra tài sản của tập đoàn Trí Tín, hoàn toàn không có vấn đề gì cả”





“Thật sao? Vậy tại sao tôi không điều tra ra?” Lâm Ngữ Lam tò mò.





“Họ Lâm kia, cô có biết cái gì là không? Tập đoàn Trí Tín chúng tôi có ba mươi mốt triệu hai trăm sáu mươi nghìn đồng bitcoin, cô có thể cho người đi tìm hiểu xem một đồng bitcoin trị giá bao nhiêu tiền!” Gã thanh niên của tập đoàn Trí Tín nói.





iám đốc Lâm, tôi đã điều tra, giá hiện tại của đồng bitcoin là chín trăm tám mươi ba tệ” Điền Hoàng Phi nói nhỏ với Lâm Ngữ Lam: “Thực lực của tập đoàn Trí Tín hoàn toàn không có vấn đề gì”





“Ồ”” Lâm Ngữ Lam hứng thú nhìn Uông Hoàng Minh : “Đồng bitcoin, cái tên nghe không tệ”





Uông Hoàng Minh lạnh lùng hừ một tiếng: “Đồng tiền của chúng tôi được mười ba quốc gia trên thế giới công nhận, có thể đổi thành tiền mặt bất cứ lúc nào”





Ngay khi Uông Hoàng Minh vừa nói ra đã gây ra một hồi kinh hô, đồng tiền ảo được mười ba quốc gia trên thế giới công nhận, sức mạnh của tập đoàn Trí Tín này mạnh đến mức nào chứ!





Điền Hoàng Phi lo lắng nói: “Đúng vậy, giám đốc Lâm, tôi đã điều tra tất cả những thứ này, những quốc gia đó…”





“Để tôi đoán xem, đây có phải những quốc gia mà cô nhắc tới không?” Trương Thác lấy điện thoại di động ra, lắc lắc trước mặt Điền Hoàng Phi.





Điền Hoàng Phi nhìn nội dung trên điện thoại của Trương Thác, vẻ mặt lập tức cứng đờ.





“Xem ra tôi nói đúng rồi. Trương Thác cười cười: “Mười ba quốc gia này đều không hề đưa nó lên sàn giao dịch, cho dù bọn họ có thừa nhận tỉ giá đồng bitcoin này là một đồng tương đương một trăm nghìn, nhưng đối với chúng ta thì chẳng có tác dụng gì”





“Cái gì?” Điền Hoàng Phi cả kinh.





Gồm cả những người đứng đầu các công ty lớn có mặt ở đây cũng đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.





Về chuyện đồng bitcoin của tập đoàn Trí Tín, bọn họ đều đã điều tra, mười ba quốc gia cùng công nhận sự tồn tại của loại tiền này, khiến bọn họ tin tưởng vào thực lực của tập đoàn Trí Tín. Nhưng bây giờ họ lại nghe nói mười ba quốc gia kia không đưa nó lên sàn giao dịch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.