Con Rể Quyền Quý

Chương 1426



Chương 1426:


Mặt sẹo nào còn vẻ mặt hung dữ như vừa nấy nữa, giờ phút này cả mặt đều đau đến vặn vẹo, có thể thấy rõ ngực của anh ta hoàn toàn lõm xuống, một ngụm máu tươi được phun từ trong mồm anh ta ra ngoài.


“Vợ, em và hai đứa bé kia quay đầu qua chỗ khác” Trương Thác nhẹ nhàng mở miệng nói giọng thản nhiên.


Lâm Ngữ Lam yên lặng gật đầu một cái nói với thanh niên: “Nghe theo anh cậu quay đầu qua chỗ khác”


Hai sinh viên một nam một nữ lúc này hoàn toàn thuộc trạng thái mơ màng, Lâm Ngữ Lam nói gì thì hai người họ làm cái đó, ngoan ngoãn xoay người lại.


Đám người Mặt sẹo mang tới thấy Mặt sẹo bị người ta dẫm ở dưới chân, ngay lập tức lộ vẻ mặt tức giận, tất cả đều vọt tới bên Trương Thác.


Trương Thác cũng không thèm nhìn đám người đang chạy tới, cúi người xuống một tay năm được cằm của Mặt sẹo rồi cạy miệng Mặt sẹo ra, một cái tay khác đưa vào trong miệng của Mặt sẹo, nắm lấy lưỡi của Mặt sẹo sau đó dùng sức kéo.


Một mảng máu tươi lớn từ trong miệng Mặt sẹo chảy ra ngoài, cả người Mặt sẹo bị Trương Thác dẫm dưới chân bắt đầu điên cưồng lăn lộn, phát ra tiếng kêu thảm thiết nhưng vì không có đầu lưỡi, tiếng kêu thảm thiết của anh ta như quỷ vào đêm khuya vậy.


Những đàn em chạy tới chỗ Trương Thác thấy một cảnh này, tất cả đều đồng loạt dừng bước như gặp quỷ vậy, trong mắt của đều là kinh sợ, ban đầu họ đều là lấy nhiều người bắt nạt vài người, ức hiếp một vài du khách tới chơi, chưa từng thấy qua nhân vật hung ác như vậy, một câu không hợp ý liền rút ra lưỡi người?


Hai chân hướng dẫn viên du lịch mềm nhũn trực tiếp ngồi bệt trên đất mà nôn mửa.


Mặt sẹo vẫn luôn ngập ngừng, Trương Thác đạp ngực anh ta còn dùng sức nghiền nát xương ngực của anh ta, máu tươi không ngừng tuôn ra từ trong miệng Mặt sẹo, Mặt sẹo đang co quắp thì đột nhiên hai chân đạp một cái rồi không nhúc nhích nữa, anh ta gắt gao trợn mắt nhìn, trong mắt có sự sợ hãi và hối hận.


Trương Thác vứt bỏ đầu lưỡi còn dính máu trong tay, ngồi xổm xuống, chán ghét chà tay vào quần áo của Mặt sẹo, lúc này mới nhìn về những đàn em còn lại.


Bị Trương Thác nhìn những đàn em này hai chân đều run rẩy, giật mình trong lòng.


“Khuyên các vị một chút, khi nói chuyện nhớ chú ý cái gì nên nói, cái gì không nên nói biết chưa?”


Những đàn em kia tôi nhìn anh, anh nhìn tôi đều không dám lên tiếng.


“Tôi hỏi các anh, biết chưa!” Giọng nói của Trương Thác đột nhiên cao hơn.


Những đàn em này rùng mình một cái, sợ sệt vội vàng trả lời: “Biết! Biết!”


Trong mắt năm tên to con bị Trương Hàn quật ngã trước đó có hơi vui mừng, ít ra bây giờ mình còn sống, không phải sao?


“Được rồi” Trương Thác gật đầu một cái: “Các anh vừa mới nói tôi đánh người phải đền tiền, vậy bây giờ tôi hỏi một chút, vậy người này tôi phải đền bao nhiêu tiền?”


Trương Thác khẽ mỉm cười, nụ cười của anh trong mắt đám đàn em này như ác ma, hướng dẫn viên du lịch lại khóc rống lên.


Ban đầu đám người mang theo khí thế hùng hổ đi tới thì lúc này lại câm như hến, thậm chí ngay cả nhìn cũng không dám nhìn vào mắt của Trương Thác.


Ai có thể nghĩ tới một “phóng viên” ngầm vậy mà sẽ làm ra chuyện máu me như vậy, nhìn lại dáng vẻ của anh thật sự là một chút áp lực cũng không có.


Đám người này không nói lời nào, Trương Thác cũng không lên tiếng cứ như vậy lẳng lặng đứng ở chỗ này.


Trương Thác đang đợi, anh biết còn có người chưa tới, vừa nãy hướng dẫn viên du lịch cũng không gọi chỉ một cuộc điện thoại.


Lại qua mười mấy phút, trong bầu trời đêm yên tĩnh chợt vang lên âm thanh động cơ của xe hơi.


Hơn mười mấy ánh đèn sáng lên ở nơi xa đang chạy tới chỗ này.


Ngay sau đó, tám chiếc xe địa hình SUV mở ra, giá cả của một chiếc đều từ trăm triệu trở lên, mấy chục người từ trên xe này đi xuống.


Trong đó có người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi mặc âu phục đi xuống xe liền lớn tiếng nói: “Phóng viên ở đâu điều tra Nhất Lâm chúng tôi? Có tin chỉ cần một câu của ông đây có thể làm cho nhà xuất bản của các anh sập tiệm!”


“Quản lý Vương, có thể họ không là phóng viên đơn giản đó” Một tên đàn em bị hù dọa mất mật chạy tới bên người đàn ông, giọng nói nức nở đồng thời té xuống đất, nhanh chóng tắt thở theo Mặt Sẹo.


Người đàn ông mang âu phục nhìn Mặt Seo rồi hít một hơi, sau đó lên tiếng: “Không biết là anh em ở đâu, có biết Nhất Lâm chúng tôi có quan hệ thân thiết với Bang Lam Diệp, có thể ngàn vạn lần đừng nên thủy triều trôi miếu Long vương!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.