Con Rể Quyền Quý

Chương 1898



Chương 1898:

Hướng Thanh Điệp bị Trương Thác bóp chặt lấy cổ tay lập tức đau đớn thét lên một tiếng, vừa định lên tiếng muốn cảnh cáo người đàn ông này mau buông tay ra, nhưng còn chưa kịp mở miệng nói đã cảm nhận được một cỗ cảm giác đau rát xuất hiện ở trên mặt mình.

“Bốp!”

Bàn tay của Trương Thác lưu lại năm dấu tay rõ rệt ở trên mặt của Hướng Thanh Điệp.

Mà Hướng Thanh Điệp nhận lấy một cái tát này của Trương Thác cũng ngã nhào ra đất, đầu óc trống rỗng. Cô ta thật sự như nào cũng không ngờ được người này không chỉ là từ chối cô ta, không chỉ bảo cô ta cút, còn ra tay đánh cô ta!

Ba chuyện mà hôm nay đã gặp phải đều là lần đầu tiên Hướng Thanh Điệp trải nghiệm!

Cyril đứng cách đó không xa nhìn thấy cảnh tượng đó lập tức lộ vẻ tức giận: “Nè, đánh phụ nữ thật không phải là việc mà đàn ông nên làm đâu”

Trương Thác huơ huơ tay: “Xã hội này nam nữ bình đẳng, trong mắt của tôi, đã mặt dày thì nên đánh, không phân chia nam hay nữ. Nếu như sớm nghĩ tới bản thân mình sẽ bị ăn đòn thì lúc hành sự cũng nên chừng mực lại, đúng chứ?”

Cyril lắc đầu: “Đàn ông Đông Hòa mấy người không có chút phong độ của bậc tri thức gì cả. Cô gái xinh đẹp cho dù có phạm sai lầm lớn tới đâu cũng đều nên được tha thứ, đây là truyền thống của dòng họ Middleton chúng tôi.”

Gia tộc Middleton? Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Lời tự giới thiệu của Cyril khiến Trương Thác khế nhíu mày.

“Xem ra gia tộc Middleton được kế thừa mấy trăm năm này của mấy người, thật đúng là người có học thức ha”

Trương Thác khẽ mỉm cười.

Trên mặt Cyril lộ ra vẻ tự hào: “Biết danh gia tộc Middleton của chúng tôi thì được rồi, bây giờ tôi lấy thân phận là thành viên của gia tộc Middleton ra lệnh cho anh phải xin lỗi cô gái xinh đẹp đó!”

“Không không không” Trương Thác phất tay áo một cái: “Cá nhân tôi cho rằng anh cũng chỉ là mạnh miệng vậy thôi, nếu như cô ta thật sự phạm sai lầm lớn, anh còn có thể giữ được phong độ của một người có học thức mà tha thứ cho cô ta không?”

“Dĩ nhiên.” Cyril khoanh tay nói: “Cô gái xinh đẹp đều đáng được tha thứ”

“Ok” Trương Thác vỗ tay bộp một cái, sau đó cúi người nắm lấy mái tóc dài kéo thẳng Hướng Thanh Điệp từ trên đất đứng lên.

Hướng Thanh Điệp nhìn Trương Thác ở trước mặt mình, người này dù chỉ có hơi hai mươi tuổi, khuôn mặt lại vô cùng điển trai, thế nhưng cô ta lại có cảm giác đây giống như một tên ác quỷ. Vào lúc này, tất cả sự tức giận, kiêu ngạo trong lòng của cô ta đều không còn sót lại chút gì nữa, chỉ còn lại duy nhất cảm giác sợ hãi.

“Anh… anh muốn làm cái gì?” Hướng Thanh Điệp hỏi tới, bên trong giọng nói mang theo run rẩy. Mới vừa rồi bị ăn một cái tát của Trương Thác khiến tất cả tính khí của cô ta đều bị triệt đi hoàn toàn.

“Đơn giản thôi.” Trương Thác nhếch mép về phía Hướng Thanh Điệp, sau đó thì thầm bên tai của người kia: “Đi, đâm cái này vào cổ họng của anh ta. Tôi muốn xem thử hành vi của anh ta có giống với lời đã nói có thể tha thứ cho cô hay không”

Giọng của Trương Thác phát ra đầy nội lực, Hướng Thanh Điệp cũng cảm giác thấy một đợt lạnh lẽo từ tay truyền tới. Cô ta vừa cúi đầu đã nhìn thấy một con dao găm chẳng biết đã nằm trong tay mình từ lúc nào.

Cánh tay của Hướng Thanh Điệp run lên, theo bản năng suýt làm rớt con dao xuống đất, nhưng tay còn chưa kịp nới lỏng tay ra đã bị Trương Thác siết lại thành nắm đấm, tay cũng theo đó nắm chặt lấy con dao.

“Ngoan” Giọng nói của Trương Thác lần nữa vang tới bên tai của Hướng Thanh Điệp: “Nếu cô không nghe lời, tôi cũng làm thịt cô, hiểu chưa?”

Giọng điệu của Trương Thác rất nhẹ nhàng, nhưng Hướng Thanh Điệp lại có cảm giác giống như ác ma đang vây ở bên tai mình. Cô ta không hề nghĩ tới mình tối nay chỉ là muốn tìm một người trợ giúp để thoát khỏi sự đeo bám của ©€yril thôi, nhưng lại khiến mọi chuyện thành ra như vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.