Con Rể Quyền Quý

Chương 1965



Chương 1965:

Ánh mắt Thiên Toàn lóe lên một tia tàn nhẫn: “Ở Châu Xuyên, ngại quy củ nên không thể đụng vào thằng nhãi đó, nhưng ở đảo Bồng Lai thì không có nhiều quy tắc như thế”

“Chuẩn bị một chút đi” Thiên Xu đứng dậy: “Trong thư nói thăng nhãi đó là ứng cử viên giáo chủ đại lục phương đông của Hội Thần Ẩn, hội phương đông lần này vô cùng quan trọng với cậu ta. Chúng ta là tiền bối thì nên tặng quà lớn cho cậu ta”

Thiên Cơ cũng đứng dậy, sờ soạng thư hùng song kiếm sau lưng mình: “Đại lục phương đông, Hội Thần Ẩn vẫn là một tổ chức đặc thù. Em nghĩ sẽ có không ít người muốn thằng nghiệt súc đó chết”

Ngọc Hành cũng nói: “Một thằng nhóc miệng còn hôi sữa mà dám ngang nhiên cãi lại chúng ta, không phân biệt tôn tỉ lễ nghi, nên đánh”

“Khởi hành!”

Thất Tinh Bắc Đẩu của Cửu Cục rời khỏi đạo trường, tiến đến tiên đảo trong truyền thuyết.

Cùng lúc đó, tứ bộ thập tam gia cùng với vô số thế lực nhỏ ở đại lục phương đông cũng đang trên đường đến tiên đảo.

Tỉnh mới của Đông Hòa, di chỉ Lâu Lan.

Trong bóng đêm, một đội ngũ thăm dò đang hoạt động tại di chỉ Lâu Lan cũ. Một bóng người cao gầy xuất hiện trong bóng đêm, bóng dáng cao gầy này mặc áo dài màu đen, mái tóc trắng như tuyết, thoạt nhìn rất ốm yếu.

“Kẻ nào!”

Khi bóng dáng cao gầy này xuất hiện, đội ngũ đang thăm dò trong bóng đêm tức khắc dừng tay, tập trung nhìn bóng dáng cao gầy.

“Ái chà chà, Phản Tổ Minh các người đúng là tận tâm tận lực nghiên cứu về lực lượng phản tổ quá nhỉ. Môi giới Lâu Lan đã được khai quật, các người tới đây để làm gì nữa?”

Nghe thấy có người nhắc tới Phản Tổ Minh, người của đội thăm dò cũng không kinh ngạc. Dẫn đầu là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, anh ta nhìn chăm chằm bóng dáng cao gầy, hỏi: “Các hạ là ai?”

Bóng dáng cao gây khoanh tay: “Thế gian tiếu ngã tam trọng danh, đạp bộ thanh vân vô xử tầm”

Nghe vậy, người cầm đầu của Phản Tổ Minh biến sắc mặt, thốt ra: “Nhân miêu Mạc Lý Hầu!”

Bóng dáng cao gầy mỉm cười: “Đã nhiều năm trôi qua, khó được còn có người nhớ tô “Mạc Lý Hầu, Phản Tổ Minh chúng tôi không hề liên quan gì tới ông, hôm nay ông tới đây để làm chỉ?” Người dẫn đầu Phản Tổ Minh quát hỏi, mặc dù giọng điệu nghiêm khắc, nhưng vẻ mặt tràn đầy ngưng trọng.

Mạc Lý Hầu thong thả đi mấy bước, lia mắt nhìn lướt qua đội thăm dò: “Thân là một người Đông Hòa truyền thống, trong lòng tôi có rất nhiều điều cấm ky. Các cậu nửa đêm tới đào mộ tổ tiên, hành vi này hơi bị quá mức rồi đấy. Thí nghiệm của Phản Tổ Minh đã tiến hành tới nông nỗi này rồi cơ à?”

“Phản Tổ Minh chúng tôi làm gì không liên quan tới ông.

Mạc Lý Hầu, tôi khuyên ông tốt nhất hãy…”

“Phải là tôi khuyên cậu mới đúng” Mạc Lý Hầu đang đứng ở nơi xa bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh người cầm đầu Phản Tổ Minh: “Phản Tổ Minh các người nghiên cứu thứ gì tôi không quản được, nhưng làm hỏng truyền thừa của một dòng dõi thì tôi không thể khoanh tay đứng nhìn”

Một tia sáng lạnh lóe lên, kẻ cầm đầu Phản Tổ Minh đã đầu lìa khỏi cổ.

Khi mặt trời ngày mới lên cao, di chỉ Lâu Lan ở tỉnh mới, bão cát lướt qua, dấu chân trong sa mạc đều bị vùi lấp triệt để, kể cả màu đỏ tươi vương vãi dưới mặt đất.

Nước Tự Do cách Đông Hòa mười bốn ngàn cây số.

Nơi này là bảy giờ tối. Trong một biệt thự rộng khoảng hai ngàn mét vuông, hơn hai mươi người mẫu trẻ vóc dáng gợi cảm mặc bikini đang đi qua đi lại trong biệt thự, nhảy vào bể bơi tư nhân, bày ra thân thể hoàn mỹ của mình. Một thanh niên tuấn tú mặc áo choàng tắm, đeo kính râm, miệng ngậm xì gà đang nhàn nhã nằm trên ghế bên bể bơi, hưởng thụ hai mỹ nữ massage.

Một vệ sĩ áo đen đi tới, cung kính nói: “Cậu chủ, quản gia ở bên Đông Hòa gửi thư tới.”

“Hả? Ông ta nói gì?” Thanh niên tuấn tú lười biếng vươn vai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.