Con Rể Quyền Quý

Chương 2004



Chương 2004:

“Á, cho tôi hỏi một chút” Trương Thác gãi gãi đầu, sau đó chỉ chỉ lên phía trên đỉnh đầu: “Ông chủ ở phía trên cùng sao?”

“Lời này của cậu không phải là vô nghĩa sao, ông chủ là ở phòng dành cho khách quý, người bình thường không vào được. Khi cậu đi vào không được nhìn đông nhìn tây, trông bộ dáng giống như một kẻ quê mùa. Nhớ rõ cũng đừng chạm lung tung vào đồ vật, nếu cậu tùy tiện chạm vào bất cứ đồ vật nào trong đó thì cũng không đền nổi đâu. Hãy thông minh lên, đừng làm tôi mất mặt” Đầu bếp chính nhắc nhở: “Được rồi, cậu nhanh đi”

Sau khi giải thích xong thì đầu bếp chính liền bước đi ra ngoài.

Ngay sau khi đầu bếp chính rời đi thì những người học việc, còn có đầu bếp đang nấu ăn, kể cả những người lao động bán thời gian, tất cả bọn họ đều đến gần Trương Thác.

“Người anh em, lần này cậu phát tài rồi!” Một đầu bếp nói với vẻ mặt vô cùng hâm mộ.

“Tôi nói cho cậu biết, ông chủ chính là một người vô cùng giàu có. Cậu có biết đầu bếp chính của chúng ta trước kia cũng chỉ là một đâu bếp nhỏ không? Cũng giống như chúng ta, nhưng tình cờ vào đêm chung kết của một cuộc thi nấu ăn được ông chủ coi trọng. Nhìn bây giờ xem, tiền lương một tháng của đầu bếp chính là một trăm năm mươi triệu, bằng tiền lương một năm làm của tôi”

“Nhưng mà người anh em, phát tài thì đừng quên bọn tôi, mấy ngày hôm trước tôi còn đặc biệt chiếu cố cậu, cậu có nhớ không?”

Vài tên đầu bếp lần lượt mở miệng, như thể họ đã nhìn thấy ngày mà Trương Thác được thăng chức, có một số người lại lôi một số chuyện cũ ra nói, muốn kéo gần mối quan hệ.

Trương Thác cũng không ngăn cản, ứng phó với từng người một.

Nếu ông chủ của con tàu này ở một nơi gọi là phòng dành cho khách quý thì thật ra Trương Thác có thể đi qua một chuyến. Nghe đầu bếp chính nói thì nơi đó người khác không thể vào được, xác suất gặp được Báo Săn và Tắc Kè Hoa sẽ nhỏ hơn rất nhiều. Chỉ cần cho Trương Thác thời gian nghỉ ngơi cả đêm thì anh có thể khôi phục lại trạng thái gần như là đỉnh điểm. Đến lúc đó, khi đối mặt với Tắc Kè Hoa và Báo Săn, tuy rằng nhất định là đánh không lại bọn chúng, nhưng khi bỏ chạy thì Trương Thác cũng có nhiều tự tin hơn không phải sao?

Sau bếp vẫn có rất nhiều việc, cũng may Trương Thác đứng ở chỗ này cũng coi như đã khôi phục, tuy rằng hiệu quả không tốt lắm, nhưng có thể có nơi như vậy để yên tâm khôi phục thì Trương Thác cũng đương đối thỏa mãn.

Sau vài giờ, đầu bếp chính lại quay trở về, nhìn lướt qua căn bếp đã trở nên gọn gàng ngăn nắp dưới sự chỉ đạo của Trương Thác, ông ta lộ ra vẻ mặt hài lòng.

“Mấy cái kia cậu không cần gấp, cứ giao cho bọn họ là được rồi, cậu cùng tôi đi gặp ông chủ” Đầu bếp chính nói với Trương Thác, tiếp theo lại nói với những đầu bếp còn I “Nơi này giao cho các người chắc là không thành vấn đề: “Không thành vấn đề!” Một đầu bếp vội vàng võ ngực bảo đảm: “Đầu bếp chính, ông nhanh dẫn người anh em này đi đi, chúng tôi đều rất xem trọng cậu ấy!”

Khi tên đầu bếp này nói chuyện, không quên bày tỏ những lời nói tốt đẹp, hy vọng Trương Thác có thể nhớ kỹ anh ta.

Đầu bếp chính gật gật đầu, vẫy vẫy tay với Trương Thác: “Mau tới đây đi”

“Được” Trương Thác lên tiếng, đi theo đầu bếp chính ra bên ngoài phòng bếp.

Đi theo sau đầu bếp chính, lần đầu tiên Trương Thác lên boong tàu, nhìn thấy những trai gái đang mở tiệc bên bể bơi trên boong tàu, khi hai người đẹp trẻ tuổi ở trong đó nhìn thấy Trương Thác mang một bộ đồ đầu bếp thì lộ ra ánh mắt khinh thường.

Trương Thác không nhịn được cười, loại này ánh mắt khi còn nhỏ anh đã gặp qua rất nhiều, đã có thể làm lơ được rồi.

Ánh mắt Trương Thác quét một vòng trên boong tàu, có hai bóng người đập vào trong mắt Trương Thác, đúng là Tắc Kè Hoa và Báo Săn!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.