Con Rể Quyền Quý

Chương 2331



Chương 2331:

Mọi người lập tức chuyển từ đi nhanh sang chạy chậm, đuổi đến chỗ bóng dáng kia, nhưng cho dù bọn họ đuổi thế nào, trước sau vẫn không thể đuổi kịp người nọ, có lúc nhìn như sắp đuổi kịp rồi, nhưng cứ rẽ một khúc, khi nhìn thấy đối phương lần nữa, bóng dáng người kia lại xuất hiện ở một nơi rất xa.

“Dừng, không thể đuổi nữa” Trương Thác giơ tay, ngăn mọi người lại.

“Quân vương, vì sao không đuổi nữa? Đuổi theo anh ta, anh ta là người dẫn đường, anh ta có thể dẫn chúng ta ra khỏi đây” Một đội viên sốt ruột nói.

“Anh ta không có thật” Trương Thác lắc đầu.

“Không có thật?” Vài người sửng sốt.

Sắc mặt người phụ nữ có lá gan nhỏ nhất nọ nháy mắt lại trắng bệch: “Không có thật, anh… anh… Ý anh là… anh ta là ma sao?”

Trương Thác lắc đầu: “Là ma hay không tôi không biết, nhưng anh ta quả thực không có thật, mọi người nhìn ống quần anh ta, mưa lớn như vậy, đi trên đường núi lầy lội thế này, mặc dù dưới chân anh ta toàn là bùn, nhưng ống quần lại rất sạch sẽ, anh ta vốn dĩ không ở phía trước.”

“Xong rồi sự là gặp ma rš “Mọi người ở đây đừng đi đâu” Trương Thác để lại một câu, sau đó một mình đi về phía trước, lần này, tốc độ đi của Trương Thác không hề nhanh, hơn nữa khoảng cách mỗi bước chân của anh đều giống nhau hoàn toàn.

Cứ như vậy, sau khi Trương Thác đi được nửa tiếng, trước mặt anh, hiện ra hình dáng của đám người Cửu Cục.

Nhìn thấy Trương Thác xuất hiện từ đằng sau, sắc mặt mọi người lại trở nên khó coi lần nữa, bọn họ vốn tưởng đã ra khỏi vòng tuần hoàn chết chóc kia rồi, kết quả lại sa vào giữa một vòng tuần hoàn khác.

Mưa vẫn rơi rất lớn.

Người phụ nữ nọ k3u rên một tiếng: “Đây thực Hạt mưa rơi trước mặt mọi người, nện trên đường núi dưới chân, vậy mà lại tạo nên một câu nói.

“Người khinh nhờn thần linh, không thể lên núi, người tâm hồn không sạch, không thể lên núi, mà phải ở lại đây, đợi sự phán quyết của thần linh!”

Sự xuất hiện của câu nói này lại phủ bóng đen lên lòng mọi người lần nữa.

Khinh nhờn thần linh, tâm hồn không sạch!

“Xong rồi, chúng ta thực sự bị thần linh xét xử rồi! Thần linh vây chúng ta ở chỗ này, không cho chúng ta rời khỏi”

Hạt mưa xóa đi hàng chữ trước mặt bọn họ, lại tạo nên một hàng chữ nữa.

“Muốn gặp thần linh, cần phải bảo đảm linh hồn trong sạch tâm đoan chính, vậy đợi cày ruộng 20 năm, mỗi ngày tĩnh †âm cúng thần, 20 năm sau, chính trực gặp thần linh”

Hàng chữ này xuất hiện khoảng 20 giây, lại bị nước mưa cuốn trôi, cũng tại nơi mà sau khi hàng chữ này bị nước mưa rửa trôi, mưa như trút nước bỗng nhiên nhỏ hơn rất nhiều, cũng khiến tâm mắt của họ rõ ràng hơn, họ có thể nhìn được xa hơn.

“Đó là cái gì?” Một người chỉ tay về trước: “Nhìn xem, ở đó có một ngôi nhà tranh.”

Mọi người nhìn theo hướng tay anh ta chỉ, quả nhiên, tại một chỗ trên vách núi trông thấy có một ngôi nhà tranh.

“Đi xem thử” Trương Thác trầm giọng nói.

Mọi người đi về phía đó, lần này, nhà tranh không còn không thể tiếp cận được như trước nữa, bọn họ rất nhanh đã đến trước ngôi nhà tranh.

Ngay sau đó, bọn họ kinh ngạc phát hiện, căn nhà tranh này cũng không phải lẻ loi tọa lạc tại đây, mà là cả một mảng, đây là một dáng núi thoải, có không dưới trăm ngôi nhà tranh tọa lạc tại đây.

“Két”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.