Con Rể Quyền Quý

Chương 2427



Chương 2427:

Vừa rồi, những cường giả Phú Thần này còn không cảm nhận được chỗ kinh khủng của ánh kiếm, nhưng bây giờ, làm mục tiêu của ánh kiếm này, bọn họ đã cảm nhận được một loại cảm giác bất lực từ trên những ánh kiếm này.

Gần như đồng thời, mười tên cao thủ Phú Thần đều thể hiện bản lĩnh của mình ra, ngăn cản đòn tấn công của Dương Đức Phi.

Mười tên cao thủ cảnh giới Phú Thần, đối với những thế lực ở đây mà nói, ngoại trừ giống loại thế lực siêu cấp như Hội Thần Ẩn và Phản Tổ Minh ra, gần như có thể đánh sấp mặt bất kì bên nào, nhưng mà mười tên cao thủ Phú Thần này cùng nhau tấn công, lại bị một kiếm của Dương Đức Phi phá giải.

Dương Đức Phi dưới trạng thái bùng nổ cực kì kinh khủng, bây giờ mỗi một chiêu của ông ta đều gần cảnh giới cao nhất.

Mười tên cao thủ Phú Thần thi nhau phun máu tươi, bay ra ngoài, sắc mặt trắng bệch.

Đám người phía dưới đều há to mồm, chấn động vì thực lực của Dương Đức Phi.

Khó trách thanh niên vừa rồi tiện tay đánh lui hai tên cao thủ Phú Thần kia sẽ bị đuổi giết, lão già này còn khủng bố hơn nhiều.

“Trương Thác, cậu cắt đứt một cánh tay của tôi, giết chủ nhân của tôi, thù này không báo, Dương Đức Phi tôi không phải là người!”

Dương Đức Phi hét lớn một tiếng, đám người phía dưới càng thêm chấn động.

Cái gì! Một cánh tay bị cụt của lão già kia lại là do thanh niên này, rốt cuộc thanh niên lợi hại đến mức nào vậy!

Trương Thác và Dương Đức Phi đột nhiên lao đến khiến trận chiến giữa thị tộc và Toàn Thị phải dừng lại hoàn toàn.

Ánh mắt của mọi người ở đây cũng đều tập trung toàn bộ lên trên người Dương Đức Phi và Trương Thác, bọn họ đang suy đoán rốt cuộc hai người này là ai.

Trương Thác lơ lửng giữa không trung, ánh mắt tìm khắp bốn phía, anh xuất hiện ở đây cũng không phải là đi loạn giống con ruồi không đầu, mà là có mục đích, điều Trương Thác muốn làm chính là gắp lửa bỏ tay người.

Bây giờ Dương Đức Phi đã hoàn toàn rơi vào bên trong trạng thái bùng nổ, trừ khi là một tên điên chỉ thích chiến đấu, nếu không đâu có ai muốn đánh nhau với Dương Đức Phi dưới trạng thái này cả, dù sao bây giờ Dương Đức Phi đang liều mạng.

Trương Thác hy vọng nhờ cậy sức mạnh của Toàn Thị để áp chế Dương Đức Phi.

Sau khi Trương Thác nhìn một vòng, chú ý tới một chỗ là từ đường ở trong tổ địa của Toàn Thị, cũng không phải là Trương Thác tinh ý, mà là Tà Thần ở một bên nhắc nhở.

“Tên nhóc, ở ngay chỗ kia có dấu vết Anh Linh ngủ say, mặc dù không mạnh cho lắm.”

Trương Thác âm thầm gật đầu, sau đó cơ thể khẽ động, cả người lao về hướng từ đường.

“Trương Thác, nhận lấy cái chết đi!” Dương Đức Phi hét lớn một tiếng, chém ra một kiếm lần nữa.

Nếu như là trước đó, luồng kiếm của Dương Đức Phi không để lộ ra bất kì uy lực gì cả, mọi người căn bản không cảm giác được một chút uy hiếp nào trên luồng kiếm của ông †a, nhưng lần này không còn ai dám khinh thường kiếm khí của Dương Đức Phi nữa.

Kiếm khí lao thẳng đến chỗ Trương Thác, chém về phía từ đường kia.

Sắc mặt của mọi người Toàn Thị bỗng nhiên biến đổi, bọn họ biết rất ánh kiếm kia có uy lực như thế nào, một kiếm có thể khiến mười tên cao thủ Phú Thần phun máu tươi, nếu chém một kiếm xuống, từ đường khó mà giữ được!

Lúc ánh kiếm kia sắp chém nát từ đường, một giọng nói nặng nề đột nhiên vang lên, bao phủ toàn bộ đảo giữa hồ.

“Người bảo vệ Tây Hạ, ông muốn làm gì thì làm ở vùng đất Lâu Lan này, có phải quá không đặt Lâu Lan tôi vào trong mắt hay không?”

Khi giọng nói này vang lên, kiếm khí mà Dương Đức Phi chém ra lập tức biến mất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.