Chương 2507:
Trương Thác đứng trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn lên cao, giọng nói giống như tiếng chuông lớn, tia khí màu tím cuồn cuộn phía sau lưng một cách điên cuồng.
Giữa không trung, tổng cộng có bảy cường giả Phú Thần, nhìn xuống Trương Thác ở phía dưới, cảm giác được linh khí màu tím quay cuồng ở phía sau anh, sắc mặt ít nhiều cũng có chút khó coi, cùng là Phú Thần, bọn họ rõ ràng có thể cảm giác được uy lực ẩn chứa bên trong linh khí màu tím ở phía dưới đó, chắc chăn không phải là thứ mình có thể chống lại được.
Thành Bắc Hà này từ khi nào lại có một cao thủ như vậy?
Hơn nữa còn là bạch khấu! Mà Đảo Quang Minh! Đó là nơi nào?
Mấy câu hỏi liên tiếp, tác động vào nội tâm của bảy cường giả Phú Thần ở học viện này, nói thật, bọn họ không muốn xảy ra xung đột với người này. Tuy rằng bọn họ là thành viên của học viện, nhưng nói trắng ra cũng chỉ là cầm tiền làm việc.
Một khi xảy ra xung đột, không chết thì cũng bị thương, hơn nữa nhìn toàn bộ hành vi của đối phương, hoàn toàn không phải là một người nghe theo khuôn phép cũ. Chuyện vất bỏ tính mạng này chẳng ai băng lòng đi làm cả.
Nếu là ở nền văn minh bề mặt Trái Đất, nếu Trương Thác khiêu khích một bên thế lực như vậy, đối phương chắc chắn sẽ không nhẫn nhịn, nhưng ở tâm Trái Đất, thì hoàn toàn khác hản.
Đây chính là sự khác biệt giữa làm việc cho người khác và tự mình lập nghỉ: Hơn nữa người mà Trương Thác giết hiện giờ lại là một cường đạo, bảy cao thủ trong học viện này hoàn toàn không có lý do để ra tay.
“Anh bạn này, thành Bắc Hà có quy tắc của thành Bắc Hà, tuy cậu đã phá hỏng quy tắc, nhưng nể tình người chết dưới tay cậu là kẻ làm nhiều việc ác, nên lần này không so đo với cậu. Từ hôm nay về sau, nếu cậu muốn sống ở thành Bắc Hà thì cậu chắc chắn phải tuân theo quy tắc của thành Bắc Hài”
Một cao thủ Phú Thần hét lớn.
Nghe thấy lời của cao thủ Phú Thần này, người hơi có chút đầu óc là biết đối phương nói vậy là có ý gì, đây hoàn toàn là nhường bước mài! Người của học viện lại đang nhường bước!
Nói cách khác, sau này chỉ cần người này không làm ra chuyện gì quá giới hạn ở thành Bắc Hà, thì hoàn toàn sẽ không có người nào đi quan tâm anh!
Thái độ của cao thủ học viện khiến người ta không thể lường trước được, tỏ ý nhường bước với một bạch khấu như vậy, e rằng đây là lần đầu tiên xảy ra từ khi thành Bắc Hà xây dựng cho đến nay.
Cao thủ học viện cũng không có cách nào khác, dù sao thì bọn họ cũng khó có thể chống lại được thực lực mà Trương Thác thể hiện ra ngoài. Cho dù là bảy người cùng ra tay thì đã làm sao, trừ khi có thể đảm bảo hôm nay có thể giế t chết người này, nếu không thể giế t chết thì sau này sẽ phiền phức †o.
Hiện giờ xung quanh thành Bắc Hà bởi vì có sự tồn tại của Hoành Sơn Thất Thái Bảo mà cường đạo hoành hành, nếu lại thêm một bạch khấu có thực lực siêu việt như vậy nữa, đối với học viện mà nói, họ hoàn toàn không có thời gian để ý đến, cho nên loại cao thủ này, có thể không trở mặt thì vẫn nên cố hết sức không trở mặt thì tốt hơn.
Sự nhường bước của học viện rõ ràng khiến người ta không ngờ tới.
Úc Trí Doãn và Hoàng Trạch Minh xuất hiện ở cửa khách sạn, cũng nhìn thấy cảnh tượng như vậy.
Trong lòng của Úc Trí Doãn kích động, ông ta đã làm cường đạo nhiều năm như vậy rồi, nhưng chưa bao giờ từng nghĩ đến có một ngày học viện lại nhường bước! Quả nhiên ở trước mặt thực lực tuyệt đối, tất cả đều có thể thay đổi được.
Cao thủ Phú Thần ở học viện lại lên tiếng: “Người anh em, chuyện này bỏ qua như vậy đi, nếu có lần sau, học viện chúng tôi cũng sẽ không dễ nói chuyện như vậy nữa đâu!”
Trương Thác nhìn lên không trung, đột nhiên bật cười thành tiếng, tiếng cười của anh sang sảng: “Lần sau? Không, ý của tôi là bắt đầu từ hôm nay, quy tắc đã thay đổi rồi, từ hôm nay trở đi, toàn bộ vấn đề giữa học viện và cường đạo đều sẽ do Đảo Quang Minh tôi định đoạt, hiểu chưa?”
Lời nói của anh khiến sắc mặt của mọi người đều kinh ngạc. Chẳng ai có thể ngờ được đối mặt với sự lùi bước của học viện, mà người này còn phát ra những lời nói như vậy nữa.
Anh làm như vậy là muốn giãm lên đầu học viện đây mà!