Chương 2520:
Sắc mặt của người phụ nữ đỏ lên, hai tay nắm lấy cổ tay của Trương Thác, muốn đẩy ngón tay đang kẹp cổ họng mình ra, nhưng bàn tay to kia giống như kìm sắt vậy, mặc cho cô ta dùng lực như thế nào cũng không lay chuyển gì, hai chân người phụ nữ cách mặt đất, đạp lung tung.
“Nói!” Cánh tay của Trương Thác lại một lần nữa dùng lực.
Người phụ nữ há to miệng, lộ ra dáng vẻ th ở dốc khó khăn, cô ta muốn lên tiếng lại chỉ có thể phát ra những tiếng ú ớ.
Trương Thác tiện tay hất lên, ném người phụ nữ này sang một bên, người phụ nữ bị ném lên tường, ho khan vài tiếng, miệng không ngừng th ở dốc, co quắp ngã trên mặt đất.
Sau mấy giây người phụ nữ ổn định lại, đột nhiên điên cuồng quát về phía Trương Thác.
“Rốt cuộc các người có thôi đi không vậy, muốn chém muốn giết muốn róc thịt thì tùy mấy người, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý với yêu cầu của mấy người đâu”
Tiếng quát của người phụ nữ kia khiến cho Trương Thác sững sờ.
“Cô nói cái gì?”
“Đừng giả bộ nữa” Người phụ nữ kia cười lạnh một tiếng.
“Thứ mà các người nói, tôi tuyệt đối sẽ không quay chụp, không phải các người đến đuổi giết tôi à, đến đi, tôi đứng ngay ở đây này, anh chỉ cần hơi động tay một chút thì tính mạng của tôi đã là của anh rồi”
Trương Thác nhìn dáng vẻ như bà điên của người phụ nữ này, nghi ngờ nói.
“Tôi đuổi giết cô? Tô “Anh không biết tôi ư?” Vẻ mặt của người phụ nữ tràn đầy ngạc nhiên.
“Anh giả bộ như vậy có ý nghĩa gì không? Nếu như anh không biết tôi, vậy anh vãn luôn đi theo tôi đến tận đây làm gì?
Anh không biết tôi mà vẫn luôn bám đuôi tôi ư? Tôi biết trong lòng mấy người tính toán gì, muốn tôi quay chụp thứ kia, không có khả năng đâu”
Trương Thác khẽ cau mày, chỉ vào căn phòng bên cạnh, hỏi.
“Nhà cô ở đây à?”
“Biết rồi còn hỏi”
“Được rồi” Trương Thác nhún vai, anh cũng đã làm rõ, đây chính là hiểu lầm.
Trương Thác đi đến trước cửa một căn phòng khác, trải qua nhận diện đồng tử, cửa phòng mở ra.
Trong nháy mắt khi người phụ nữ nhìn thấy Trương Thác đi vào căn nhà bên cạnh nhà mình, nhất thời hiểu rõ mọi chuyện, người ta đâu theo dõi mình, rõ ràng là hàng xóm bên cạnh cô ta.
Nghĩ đến đây, gương mặt xinh đẹp của cô gái nhất thời đỏ lên, âm ï một lúc, thì ra là hiểu lầm.
Người phụ nữ từ dưới đất bò dậy, nhặt khẩu trang và kính râm rơi trên mặt đất, nhìn cửa phòng đã bị Trương Thác đóng lại kia, trên gương mặt xinh đẹp hiện lên ấm ức, giậm chân nói.
“Người đàn ông này đúng thật là, một chút ga lăng cũng không có”
Người phụ nữ nói xong thì mở cửa nhà mình, sải bước đi vào, vừa vào nhà, nhìn trong gương thấy chỗ cổ mình có vết bầm tím, trong lòng đột nhiên hoảng hốt, chỉ nhìn vào vết bầm tím trên cổ mình, người phụ nữ có thể xác định được, vừa rồi người đàn ông kia đã nảy sinh ý định giết người.
Trương Thác quay về phòng của mình mở tivi ra xem, bóng dáng của một nữ ngôi sao điện ảnh xuất hiện trên màn ảnh, giây đầu tiên khi nhìn vào màn hình tivi, trong nháy mắt Trương Thác đã kịp thời phản ứng, chẳng trách chính mình đối với người phụ nữ vừa rồi cảm thấy hơi quen, bên trong trung tâm thương mại của thành Bắc Hà này, có không ít biển quảng cáo của nhãn hàng mà cô ta làm đại sứ thương hiệu, hình như tên là Y Ngọc Điệp gì đó, tên còn nghe rất hay.
Trương Thác nhìn lướt qua tất cả đài truyền hình, so với nền văn minh bề mặt trái đất, tiết mục ở đây cũng không có quá nhiều thay đổi, vẫn là mấy thứ chủ yếu, văn nghệ, phim phóng sự, phim truyền hình, chẳng qua phim tình cảm ở nơi này, nam nữ đều sẽ biết phi thiên độn địa, mà khoa huyễn cũng không phải là thăm dò ngoài vũ trụ, gặp sinh vật ngoài hành tinh gì đó như văn minh bề mặt trái đất, mà chính là ngược lại, thăm dò tâm trái đất, gặp phải quái vật tâm trái đất, cùng với các nền văn minh lâu đời khác, ngôn ngữ của những nền văn minh đó, Trương Thác chưa từng nghe qua.