Con Rể Quyền Quý

Chương 2630



Chương 2630:

Hứa Minh Hải cười ha ha: “Không có gì đáng suy nghĩ, vừa rồi tôi âm thầm giao đấu với Trương Ức Thùy này, phát hiện Chí Tôn này thiếu chút thú vị, không đủ tự tin, Đảo Quang Minh này, còn lâu mới rực rỡ như bề ngoài. Về chuyện khách sạn, cậu ta không đồng ý thì có biện pháp gì? Nếu thực sự đánh nhau, ba Chí Tôn, chúng ta nghĩ biện pháp, bình thường có thể điều động được, đơn giản là trả chút giá mà thôi, hơn nữa chúng ta nhận được tin, Đảo Quang Minh đang mở rộng thế lực, đã tiến hành một số làm nền ở xung quanh thành trấn, trừ khi thực lực của bọn họ vượt qua tưởng tượng, nếu không những Chí Tôn này sớm muộn gì cũng phải bỏ chạy”

Nghiêm Lăng Hách nghe thấy thế, mới yên tâm gật đầu.

Trương Thác rời khỏi khách sạn.

Hoàng Trạch Minh cảm thấy khó hiểu hỏi: “Đại nhân, chúng ta cần gì phải đồng ý với điều kiện của bọn họ, Bách Hiểu Lâu này hoàn toàn không có thế lực như bọn họ n¡ “Hả? Ông nói cho tôi nghe một chút, rốt cuộc Bách Hiểu Lâu này có tình hình thế nào?”

“Bách Hiểu Lâu, ở cả khu Vạn Sơn đơn giản là một tổ chức tình báo đầu cơ trục lợi, trong tổ chức của bọn họ có Chí Tôn †ồn tại, nhưng số lượng tuyệt đối không nhiều lắm, Chí Tôn ở cả Bách Hiểu Lâu không vượt quá số lượng một tay, dựa vào cái gì so được với Đảo Quang Minh chúng ta?” Trong lời nói của Hoàng Trạch Minh đều là khinh thường, bởi vì ông ta biết, hiện giờ Đảo Quang Minh đã xuất hiện năm Chí Tôn, đây là thực lực tạm bày ra, thực lực chân chính của Đảo Quang Minh như thế nào, căn bản không thể tưởng tượng.

“Ha ha” Trương Thác cười khẽ một tiếng: “Hóa ra là như vậy”

“Đại nhân, những lời Hứa Minh Hải kia mới nói, chỉ là dán vàng lên mặt bọn họ, hoàn toàn không cần nể mặt cậu ta”

“Không sao” Trương Thác nhẹ nhàng lắc đầu: “Ông tiếp tục bận rộn chuyện của mình đi, thông báo với Y Ngọc Điệp, bảo cô ấy tới gặp tôi”

“Tôi đã hiểu”

Hoàng Trạch Minh khom người cáo lui.

Trương Thác tản bộ về nhà, đợi tới lúc về cửa nhà, Y Ngọc Điệp đã đợi ở cửa, vốn là đại minh tinh Y Ngọc Điệp, hiện giờ tuy không có bất cứ lịch trình gì, nhưng cô ta bận rộn hơn trước không biết bao nhiêu lần. Mỗi ngày không có cả thời gian để ngủ, phải nghĩ tất cả biện pháp lót đường cho Đảo.

Quang Minh.

“Đại nhân, ngài tìm tôi” Y Ngọc Điệp vừa nhìn thấy Trương Thác, khom người chào hỏi.

Trương Thác híp mắt nhìn Y Ngọc Điệp, hiện giờ Y Ngọc Điệp càng có khí chất hơn trước, thân phận tăng lên, khiến tâm tính của cô ta cũng hoàn toàn thay đổi.

“Vào nhà rồi nói” Trương Thác nói, sau đó vươn tay mở cửa nhà.

Đợi Y Ngọc Điệp vào nhà, Trương Thác đóng cửa nhà lại, ngồi trên ghế sô pha mở miệng: “Chuyện xảy ra mấy ngày nay, hẳn là cô đã nghe nói”

Y Ngọc Điệp gật đầu: “Chuyện đại nhân ngài lấy thân phận Chí Tôn, đảm nhiệm sứ giả của Đảo Quang Minh, đã truyền ra khắp giới xã hội thượng lưu ở thành Bắc Hà rồi”

Trương Thác nhìn chằm chằm Y Ngọc Điệp: “Đối với chuyện này, cô có gì muốn nói?”

Y Ngọc Điệp im lặng mấy giây, sau đó mở miệng: “Tôi cảm thấy cách làm của đại nhân có chút sốt ruột, ngài hoàn toàn có thể…

“Tôi không nói chuyện này” Trương Thác trực tiếp cắt ngang lời Y Ngọc Điệp nói: “Tôi hỏi cô chính là, Ới ệ tôi có hai Anh Linh, cô có gì muốn nói không? Mấy ngày nay, hẳn là cô luôn nghĩ tới chuyện này”

Cơ thể Y Ngọc Điệp đột nhiên chấn động.

Chuyện mà Trương Thác nhắc tới, hai ngày nay đúng là ‘Y Ngọc Điệp có nghĩ tới.

Lúc trước khi giết ngài Ngưu, Y Ngọc Điệp thấy rõ phía sau Trương Thác là pho tượng Anh Linh màu đen, mà lúc này rõ ràng theo lời đồn, sau khi Trương Thác biểu lộ thân phận, Anh Linh của anh là pho tượng Anh Linh màu đỏ.

Anh Linh màu đỏ và Anh Linh màu đen, ở bên ngoài lần lượt đại biểu hai Chí Tôn của Đảo Quang Minh, nhưng Y Ngọc Điệp biết rất rõ, đây chỉ là một người!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.