Con Rể Quyền Quý

Chương 2724



Chương 2724

Trương Khải Ca ở trong phòng vừa nghe được lời này, đôi chân mềm nhũn, ngồi bệt trên đất.

“Tao biết ngay mà!” Trương Bá Huy trừng mắt nhìn con trai, sau đó bước nhanh ra ngoài, bây giờ rõ ràng không phải là lúc trách tội con trai mình, mà phải giải quyết người tới trước đã rồi nói sau.

Trong lòng Trương Bá Huy có hơi tức giận, rốt cuộc là ai mà lại dám tới nhà họ Trương mình gây sự.

Trước cửa biệt viện của nhà họ Trương, mười một người Trương Thác đứng ở nơi đó, quan sát xung quanh một cách thảnh thơi, mười tay tùy tùng nhà họ Trương đều nằm một bên, trên người bị thương nặng.

“Là ai?” Bóng người của Trương Bá Huy gần như xuất hiện trước mặt đám người Trương Thác ngay lập tức, biệt viện nho nhỏ này đối với cường giả Chí Tôn mà nói, muốn xuất hiện ở bất cứ nơi nào cũng chỉ là chuyện trong một cái chớp mắt mà thôi.

Trương Thác nhìn thấy Trương Bá Huy xuất hiện trước mặt, hỏi ngược lại: “Còn ông là ai?”

“Gia chủ nhà họ Trương, Trương Bá Huy!” Ông ta lạnh giọng, anh linh hiện ra phía sau: “Cậu là ai mà tới nhà họ.

Trương tôi gây chuyện! Cho dù con trai tôi đã đắc tội với cậu, nhưng cậu cũng không nên xung đột với nhà họ Trương tôi!”

Bạch Trình nhìn anh linh phía sau ông ta, rồi lại nhìn Trương Thác, sau đó nói với vẻ mặt khoa trương: “Lão đại, người này đang uy hiếp anh này!”

Trương Thác cười cười, nói với Trương Bá Huy: “Tôi tới tìm Trương Khải Ca”

“Bố…” Trương Khải Ca xuất hiện phía sau Trương Bá Huy với gương mặt tái nhợt, được tùy tùng đỡ đi ra ngoài, hai chân cậu ta mềm nhũn, không còn sức nữa.

Trương Bá Huy trừng mắt nhìn cậu ta, hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”

“Anh ta kêu con đổi họ, bằng không, anh ta sẽ giết cả nhà họ Trương chúng ta” Trương Khải Ca đã sợ đến mất mật, lúc này hoàn toàn mang dáng vẻ một đứa trẻ tố cáo với bố mẹ mình.

“Cậu ra lệnh cho con tôi đổi họ sao?” Trương Bá Huy hừ lạnh một tiếng, nói với Trương Thác: “Cậu khó tránh khỏi có hơi ngang ngược quá rồi đấy!”

“Không không không” Trương Thác xua tay: “Tôi cũng không ra lệnh cho cậu ta, mà tôi chỉ nói với cậu ta, cậu ta không đổi thì tôi sẽ giết cả nhà cậu ta. Đó không phải là mệnh lệnh mà là đề nghị, đây là hai khái niệm khác nhau”

“Giết cả nhà tôi?” Trên gương mặt của Trương Bá Huy lộ ra vẻ giận dữ: “Được thôi, vậy tôi cũng sẽ đưa ra một đề nghị với cậu, cậu không đổi họ thì tôi sẽ giết cậu.”

“Hửm?” Trương Thác nhíu mày: “Vậy không biết ông muốn kêu tôi đổi thành họ gì? Tôi vẫn rất thích cái tên Trương Ức Thùy này lắm nhé, họ, tôi cũng thích luôn”

Trương Ức Thùy!

Đồng tử của Trương Bá Huy co rút lại, ba chữ Trương Ức Thùy này đã sớm trở thành một loại cấm ky đối với rất nhiều người, chọc vào Trương Ức Thùy, chắc chắn sẽ không có kết cục tốt đẹp, đây đã là chuyện được cư dân ở khu Vạn Sơn này công nhận.

Trương Bá Huy quay đầu nhìn con trai mình, có thế nào ông ta cũng không ngờ, người mà Trương Khải Ca chọc vào lại chính là Trương Ức Thùy, ôn thần của khu Vạn Sơn này!

Trương Thác cười đáp: “Chuyện kêu tôi đổi họ, chúng ta có thể để sau rồi lại nói, bây giờ vẫn nên làm xong chuyện trước mắt đã, nếu đã không chấp nhận đề nghị của tôi, vậy thì các người không cần thiết phải tồn tại làm gì nữa”

Trương Bá Huy nuốt một ngụm nước miếng, điều chỉnh lại thái độ của mình, rồi mở miệng nói: “Trương Ức Thùy đại nhân, tôi không biết nguyên do là gì”

“Rất đơn giản thôi” Trương Thác nhún vai: “Bởi vì các người không xứng mang họ Trương”

Trương Bá Huy hít một hơi thật sâu: “Chỉ một nguyên nhân đơn giản như vậy thôi sao, Trương Ức Thùy đại nhân, nhà họ Trương chúng tôi là Võ Vương…”

Ông ta vừa mới nhắc đến hai chữ Võ Vương, lời còn chưa nói xong, thì Trương Thác đã vung cánh tay, nhẹ giọng bảo: “Giết”

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.